Khi cô vừa mở mắt ra, trước mắt cô là một trần nhà trắng tin, rèm che cũng một màu trắng muốt, cô bật người dậy lấy tay xoa xoa trán.
“ À nhớ rồi sau khi lau mặt bằng cái thứ có mùi kinh khủng đó, mình đã bất tỉnh nhân sự, vậy chắc đây là phòng y tế của trường rồi, Thoại Liên ta chù ẻo ngươi ra đường đạm phân, hừ giám đưa ta cái thứ bốc mùi ấy ta mà bắt được thì chết với ta.... bla bla bla bla * ọt~~~~ ọt~~~ ọt~~~*.
Cô lấy tay ôm cái bụng trống rổng của mình, rồi sau đó bước xuống giường lết thay ra căn tin trường.
“ Bác à lấy cho cháu một cái pizza, một cái bánh ramen với một ly kem vani chocolate nha bác.”
“ Ừm có ngay đây.”
“ Ủa sao ở căn tin không có người nào ngoài cháu hết vậy bác.”
“ Con bé này hôm nay là lễ hội trường mà tất nhiên là không có Ai tới đây rồi, nè đồ của cháu. “
“ Dạ cảm ơn bác tạm biệt bác.”
Cô vừa đi vừa nhìn vào bọc thức ăn, không để ý có vài người đang đi vào.
* Bụp* cô chạm phải một người trong số đó.
“ Tôi xi......”
Cô còn chưa nói xong lời xin lỗi của mình thì cô nhìn thấy mặt của bọn họ.
Chỉ thấy gồm 4 người, một người trong độ tuổi trung niên nhìn rất ra vẻ của một người đứng trên thương trường lâu năm, lão luyện khí chất bức người, mặc dù đã ở độ tuổi khá cao nhưng vẫn không che nổi vẻ đẹp vốn có của ông, ông ta đang đưa đôi mắt lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-quai-kiem-nu-phu/1522260/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.