Ý nghĩ này thoáng qua khiến Hạ Nhâm kinh hãi, ánh mắt bỗng chuyển hướng về phía người đàn ông xa lạ ...
Người đàn ông này....rõ ràng từ giọng nói, điệu bộ, cách đi đứng đều không có một chút nào giống như em gái anh... Thế nhưng anh lại không thể không thừa nhận rằng đây chính là em gái anh... Chả lẽ, anh đã nhầm, Hạ Tuyết mà anh biết, từ lâu....vốn đã là một người đàn ông ?
Trong khi trí não Hạ Nhâm đang còn ngập tràn sự hỗn loạn, người đàn ông đã lẳng lặng đứng dậy, lấy tay phủi phủi mấy mảnh kính vỡ trên vai và vạt áo rồi quay đầu về phía Mẫn Đường:
“ Mẫn Đường, ra chỉnh lại cà vạt cho tôi đi “
“ Cái gì ?” Mẫn Đường một bên giật nảy, nhìn ngó xung quanh rồi lấy tay chỉ vào mình
“ Anh... Anh gọi tôi !?”
Người đàn ông nghe vậy thì quay đầu, híp đôi mắt màu sương mù ra vẻ hết cách, rồi dõng dạc :
“ Thế cả cái chỗ này ngoài cô tên Mẫn Đường thì tôi gọi ma chắc? NHANH...đến chỉnh cà vạt “
Tiếng gắt vang vọng khiến cho Mẫn Đường giật nảy mình. Rồi như có ai đó vặn chặt dây cót, cô chạy như bay về phía người đàn ông, tháo cà vạt cho hắn rồi nhanh tay gài lại... Vừa chỉnh cà vạt, cô vừa cảm thấy bối rối... Cô không thể hiểu nổi tại sao mình lại phải làm điều này, rõ ràng người đàn ông này cô không hề quen biết, vậy mà tại sao sau khi nhìn thấy bóng dáng của hắn cô lại cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-quai-doi-dau-ac-ma-tong-tai/3151258/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.