Cách chỗ Hạ Tuyết không xa là hai bóng hình, một lớn, một nhỏ, xung quanh còn có rất nhiều người đang đứng xem ...
Bóng hình nhỏ thuộc về một cô bé. Cô bé rất mập, tóc thì được thắt hai bím làm xoăn lọn, chiếc váy màu hồng xoè rộng trên người lại càng làm nổi bật cơ thể “thừa cân” thật trầm trọng . Khuôn mặt của cô bé chề ra, bĩu lại, tay khoanh trước ngực, chân dậm dậm như thể đang giận dữ một việc gì đó. Đối diện với cô bé là một người phụ nữ còn phì nệ hơn cả, khuôn mặt bà ta chát cả một đống phấn, lại còn tô son đỏ chói, cái váy màu vàng sặc sỡ thật kệch cỡm khiến cho khi bà ta di chuyển thân hình mập ú cứ lắc đi lắc lại tựa như cái chuông lớn ở nhà thờ Đức Bà Pari .... Thật sự muốn làm cho người ta thổ huyết cả ra đất hết!
Chân bà ta hung hăng đá về phía trước, giống như đang phát tiết lên một cái gì đó... Đứa trẻ thì cứ quay mặt đi, môi càng chề ra, trông đầy hờn dỗi. Người phụ nữ thấy vậy càng đạp vật thể dưới đất hung hăng hơn, giọng nói chua chát vang lên khiến người đi đường đi qua cứ phải bịt tai lại:
“ Mày chốn này! Mày chốn này... Dám làm con gái bảo bối của bà buồn hả...”
Hành động của bà ta khiến Hạ Tuyết hướng sự chú ý của mình tới cái vật đen đen đang bị bà ta dày xéo dưới chân. Vật đó rất nhỏ, nhìn từ góc độ của cô thì trông chả khác gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-quai-doi-dau-ac-ma-tong-tai/3151241/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.