Nguyện ý nắm tay anh đến muôn đời.
Không cần oanh liệt cũng chẳng hám lợi danh. Tình yêu, nhẹ nhàng và đẹp rạng ngời đến thế.
Đến muôn đời.
______....____..._____.._____.____
“Nắm tay anh đi!”
“Đồng ý!”
Tôi nắm lấy tay gã, ấm áp mà mật ngọt, như có chất xúc tác kì lạ dẫn truyền nơi tâm hồn, hun đúc tôi êm dịu ngọt ngào.
“Hôm nay đông thật!”
Gã mỉm cười dắt tay tôi đi vòng quanh, đoạn, gã ngỏ lời.
“Đông đúc quá... đến nơi nào an tĩnh chút nhé?”
Tôi gật đầu.
Gã đưa tôi đến LD_gym và trước đó, hai tay gã cũng xách đầy mớ rau củ thịt thà, một buổi đêm lãng mạn dưới ánh nến chăng.
Gã và tôi lui hui trong bếp, hun tóc mình trong làn khói thơm. Tôi cắt vụn mớ đậu cô ve, ừm, chắc là do con dao lụt quá thôi!
“Bị nát rồi!”- gã nhìn thành quả của tôi.
“Dao lụt!”- tôi chuyên nghiệp mỉm cười, nhìn sang miếng thịt chi chít vết dao của gã.-” Đừng nói với em đó là món gỏi gà của anh đấy!”
“Em biết không? Ăn miếng quá to dễ gây nuốt trọng!”- gã đáp như đúng rồi-” Anh chỉ muốn đảm bảo thịt mềm vừa đủ cho em dễ nhai thôi!”
“Vậy mấy lát cắt nát bét đó?”
“Anh chỉ đơn giản muốn nó vụn chút cho em dễ nuốt!”
Tôi khì cười vỗ vỗ mái tóc của gã, tóc hơi xơ và cứng ngắc.
“Anh nên dưỡng tóc đi!”
Gã mỉm cười, không nói.
Chúng tôi, lại cùng nhau lặng lẽ nấu bữa tối.
Nến, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-yeu-anh-di/2988558/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.