Hôn có vị như thế nào?
Sẽ ngọt như chocolate hay nhạt toẹt như miếng kẹo cao su đang nhai dang dở?
Hôn thì sẽ như thế nào?
Sẽ hạnh phúc, mặt đỏ tim nhanh?
Giống như phim ảnh và ngôn tình ấy, sẽ huyền ảo như thế.
Cho đến hôm nay, tôi liền biết
Ồ, thì ra, hôn là như thế!!!
____.._____.._____.._____
“Ha ha! Trông lũ chó hùa ấy ban nãy nghệch mặt ra vui chết mất!”
“Còn gì nữa? Hai cậu có chú ý nàng Trát Men cao cấp thánh nữ của chúng ta không? Mặt cô nàng hệt như bị ăn phân ấy!”- tôi cười-” Tuyết An, ban nãy cậu thật cừ!”
“Cảm ơn!”- Tuyết An nhếch mép-” ngu ngốc như ba nàng ấy thì làm sao đây? Chơi chẳng vui gì cả!”
“Nhưng tao nói thật, tao thất vọng ghê chứ? Hỏi có một câu là căm họng rồi!”
“Chứ sao?”- Ngọc Trân cười khoái trá-” mày nghĩ ngoài phân, bô còn chứa được cái gì? Có ai đi mua bô để đựng óc heo hay muối i- ốt không?”
“Có lý!”- tôi gật gù...
À, lý do cho màn cười này, là do ba cô nàng ngu đụt nào đó!
Khi đang mạnh miệng lớn mồm, ba cô nàng nào đó chợt câm nín hoàn toàn trước câu hỏi của Tuyết An.
Ôi, nói thật là do ba cô nàng ứng xử ngu quá thôi! Chả là khi chúng tôi đang kẻ tung người hứng thì Lây_ Lết liền cao giọng:
“Phép tắc ở đâu? Đây là đâu mà cho phép ba người thích nói thì nói thích cười thì cười?”
Mọi người cười như thể chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-yeu-anh-di/2988518/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.