Ba cô nàng ngạo kiều nào đó vẫn hếch khuôn mặt to tướng của mình một cách đầy kiêu hãnh.
Này, các cô gái, chúng ta cùng lớp đấy! Đừng cư xử cứ như cô bước vào đây là vinh hạnh của lũ này đi!
Trông phát nôn lên được!
Tôi nhìn họ, ba nàng xinh đẹp nào đó đang ở trong màn giới thiệu bản thân của họ.
“Chào các bạn, mình là Ngô Tuyết Vi, người lai! Cứ gọi là Xunye cho thân thiết nha!”- nói đoạn cô nàng nháy
mắt với cánh con trai trong lớp.
Ô hô hô, coi kìa, con người kiêu ngạo ban nãy đâu rồi? Cái nháy mắt, tôi xin lỗi, lẳng lơ và dung tục đó thật phát rồ.
Cô nàng đạo lý bấy lâu vốn trốn kĩ trong tôi nay cuối cùng đã thòi đầu ra, tặng cho cô nàng Xun-ni-i đó một cái nhìn khinh khỉnh đầy kiêu hãnh.
Chúa cầu hộ cho bộ mặt giả tạo của cô ta!
Cô nàng thứ hai, vẫn như bạn mình, chải chuốt và sành điệu, dùng cái ánh mắt 'tao là chị đại' nhìn cả lớp, miệng đánh âm cao vút. Ồ, một giọng nữ cao, có vẻ thượng đế rất ưu ái cho vòm-họng-được-chọn đó.
“Mai Anh Thư, Laylye!”
What? Vậy thôi hả?
Laylye? Laylye? Cái gì đây? Lây-lết sao? Nghe hay đấy!
Chà, có vẻ cô nàng có vòm họng được chọn này không khoái nói cho lắm, a! Hay là mồm cô nàng bị tật nhỉ? Bạn biết đấy, tôi có người bà con bị ung thư vòm họng và cậu ấy thật đáng thương.
Trớ trêu thay, người không thể nói trong khi dằn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-yeu-anh-di/2988489/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.