Đêm lễ Thượng Nguyên, mọi người đều ra ngoài để xem đèn lồng.
Ta không phải vì đèn lồng mà đến, mà là để gặp đối tượng xem mắt đầu tiên.
Mẫu thân nói, ở phố Thước có một quầy hàng chuyên bán đèn lồng hình con thỏ, đối tượng xem mắt sẽ chờ ta ở trước quầy hàng đó.
Trước khi đi đến đó, mẫu thân còn giúp ta trang điểm, nào là vẽ lông mày, thoa chút son phấn, gương mặt thanh tú lập tức trở nên rạng rỡ hơn vài phần.
Ban đầu, tâm trạng của ta còn có chút háo hức, nhưng càng gần đến điểm hẹn, cảm xúc càng trở nên nhạt dần.
Cuối cùng, ta lấy lại bình tĩnh.
Ta đương nhiên sẽ không hối hận, nên bước chân cũng không dừng lại.
Quầy bán đèn lồng hình con thỏ... tìm thấy rồi.
Bước chân ta khựng lại.
Giữa muôn vàn ánh đèn, dáng người cao ráo như cây tùng xanh kia quay lại.
Ánh sáng lấp lánh trên khuôn mặt hắn, như trăng vàng lấp lánh trên mặt nước.
Triệu Dự.
- -
Triệu Dự hoàn toàn ăn mặc như một thư sinh của Nam quốc.
Hắn vốn đã thanh tú, lúc này càng không nhìn ra chút bóng dáng nào của một người Bắc quốc. . Kiếm Hiệp Hay
Chỉ là, giữa mùa đông mà tay còn cầm quạt xếp, có hơi phô trương nhỉ.
Ta chầm chậm bước tới, đứng trước mặt hắn.
“Ngài thật sự không cần vàng sao?”
Nụ cười trên khóe miệng Triệu Dự thoáng vụt tắt, rồi bực bội quay đầu bỏ đi.
“Lâu ngày không gặp nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-xuyen-sach-nen-duyen-cung-ke-thu-nam-chinh/3575755/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.