Tân Phương Phương với Tân Hoa Hoa dạo quanh Kinh Thành tuyết trắng. Ngắm nhìn những nhà lớn nhỏ kề nhau trong màn mưa tuyết trắng tinh, một đường lớn màu trắng phủ đầy. Đường này là đường chính nên đông người qua, khi họ bước đi để lại dấu chân lộn xộn, thay nhau in hằn trên đường tuyết.
Nhìn lên, ở không khí những làn khỏi mờ ảo mang ấm nóng đang phiêu lãng bay lượn ra từ các nơi nấu nướng, bay tới tửu lầu cao cao lệ hoa, mắt thoáng qua thấy hai dải lụa đỏ thật dài bắt mắt treo lên trước cửa mỗi bên, nhìn dài lụa hứng tuyết chịu gió, đong đưa dịu dàng, lả lướt rồi vô tình vướng vào người đi qua, như thay chú quám níu lấy mời gọi người vào tửu lầu.
Tiếp đến Tân Phương Phương nghe người ta rao bán nói chuyện vây quanh, một màn đông đúc thản nhiên, Kinh Thành quả là yên bỉnh
Tân Phương Phương ngó nghiêng, đảo qua lại, mắt dừng tại bông tuyết rơi rơi đậu trên áo choàng ấm áp của cả hai, nàng thầm chẹp chẹp.
Không hổ là thời xưa, cổ đại, đẹp mắt quá đi! Thời tiết cũng ôn hòa hơn, mùa đông, nhưng không quá lạnh. mẹ thiên nhiên lúc này chắc rằng vẫn còn xinh đẹp dịu dàng lắm.
"Vương phi... ngoài này rất lạnh, chúng ta trở về được không?" Giọng nói nhỏ phát ra, nô tì đứng cạnh nữ tử xoa tay buốt giá.
Nữ tử lắc đầu, chậm rãi nói: "Ta chưa muốn về, có về ngươi tự về đi."
"Vương phi..." Nô tì khẽ gọi, khi nhìn đến vẻ lạnh của nữ tử liền cúi đầu thôi.
Hạt tuyết bay nhảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-xuyen-qua-ta-dang-cuop-tan-nuong-cua-nam-chinh/1061714/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.