Tiên quốc, đứng thứ hai trong những quốc gia phồn vinh nhất của nơi đây...
Trong thế giới tiểu thuyết huyền huyễn này.
Chốn kinh thành phù hoa, nhộn nhịp...
Hoàng cung nguy nga, tráng lệ.
...
Tân Phương Phương, tiểu thư Tân phủ, đích nữ, nữ nhi Thừa tướng, từ nhỏ bệnh nặng phải xa rời Tân phủ đến đông nam thôn Giang Hà, nơi ở của một thần y để chữa trị bệnh.
Tân Phương Phương ở thôn ấy sinh sống cùng thần y mười ba năm, thời gian trôi qua, năm nàng mười lăm, đúng tuổi cập kê thì Tân phủ phái người đến đón nàng trở về.
Lúc đó nàng không chịu, nàng muốn mang một người theo cùng, người đó là người nàng thầm ái mộ từ lâu, cùng ở trong thôn.
Nàng kéo dài thời gian nhiều hơn, để có thể bày tỏ với nam tử ấy, cũng như cầu người Tân phủ chấp nhận mong muốn của nàng.
Nhưng cuối cùng không được...
Nàng bị ép trở về, ở đẻm hôm trước khi rời đi, nàng thổi một khúc kèn lá, dồn hết tâm tư cùng lời từ biệt thôn Giang Hà vào tiếng kèn vang dội. Nàng hăng say thổi cho tới lúc trời sáng, cuối cùng tuôn câu nghẹn ngào: "Muội thích huynh." Với nam tử.
Bao nhiêu cảm tình, nàng lại phải chôn chặt nơi đáy lòng, chịu đựng trái tim mong manh đau đớn chẳng ngừng, nuốt nước mắt vào bên trong, Tân Phương khẽ gọi tên nam tử: "Hàn Phong Vũ..." Ba chữ vỏn vẹn, chất chứa cảm xúc bi thương, oán ai.
Phương xa là kinh thành hoa lệ, ở đây gần kề thôn Giang Hà, đoạn đường về chỗ gọi là Tân phủ, nhà nàng thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-xuyen-qua-ta-dang-cuop-tan-nuong-cua-nam-chinh/1061710/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.