Edit: Phương
Beta: Su Bà Bà
Chu Mẫn không một chút dấu diếm. Cô liền nói địa chỉ công ty của Liễu Hạo Ngọc ra, mẹ Giang trong phút chốc cảm thấy rất kinh ngạc rồi nhanh chóng bình thường trở lại, sau đó vui sướng gật đầu với Chu Mẫn. Mẹ Giang vừa tự tay giúp cô thu thập quần áo vừa không ngừng tán thưởng: “Mẹ có nghe ba con từng nói qua về người đàn ông họ Liễu kia, cũng chính là người tiếp quản trẻ tuổi nhất, thủ đoạn sắc bén của Liễu gia. Cậu ấy quả là một người rất lợi hại, con có thể làm thư ký cho một người như vậy thì thật ra cũng giúp con học được không ít! Bla blah…”
Chu Mẫn nghe được lời mẹ Giang dùng một vạn từ tán thưởng Liễu Hạo Ngọc thì trong nội tâm như có một vạn con dê gào thét chạy qua…
Ai có thể xác định Liễu Hạo Ngọc mà cô và mẹ cô biết chính là cùng một người sao? Có thể nào Liễu Hạo Ngọc mà cô quen là giả không? Hơn nữa, xem bộ dáng mẹ Giang hứng thú dạt dào, Chu Mẫn thật sự không thể nói nên lời, nội tâm buồn bực không thôi. Nếu mẹ Giang biết việc này chính là đem con gái nhà mình đưa sang nhà người khác để ‘đợi làm thịt’ rồi thị tẩm thì không biết có còn hứng thú bừng bừng như thế này hay không a?
Màn đêm buông xuống, bởi vì chiều nay không có tiết học nên cả buổi chiều Chu Mẫn đều không ra cửa. Khi thấy điện thoại nhấp nháy, trên màn hình hiện lên tên của Liễu Hạo Ngọc, Chu Mẫn bất đắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-xuyen-nhanh-the-muon-phac-guc-nam-chu/3819209/quyen-2-chuong-29.html