Nhìn theo bóng dáng Bạch Thuần Hy đi xa, trong lòng Dạ Vũ Trạch có một cảm giác không rõ. Trước đây hễ thấy Dạ Vũ Trạch thì Bạch Thuần Hy bám theo như đĩa không buông, nhưng nay lại đối với hắn hờ hững giống như thể hắn thấp kém đến nỗi không thể nào lọt vào mắt cô vậy.
Dạ Vũ Trạch thoáng trầm ngâm trong giây lát nhưng rồi cũng quyết định đem việc đó quẳng ra sau đầu, không thèm suy nghĩ đến nữa. Khóe môi tuấn mĩ nhẹ nhàng nhếch lên một đường cong lạnh lùng. Lạt mềm buộc chặt, chiêu trò cũ rích như vậy? Bạch Thuần Hy, tôi thật muốn xem cô có thể diễn trò đến bao giờ.
Tự vỗ về tâm trạng kì lạ của mình xong xuôi, Dạ Vũ Trạch nắm lấy bàn tay Đồng Thanh Thanh kéo cô ta rời đi. Chỉ là không biết được, một ngày nào đó sau này, khi hắn nhớ lại ngày hôm nay, hắn có hối hận vô cùng hay không...
Bạch Thuần Hy ngược lại không có suy nghĩ nhiều như Dạ Vũ Trạch. Khi đã lên xe về nhà, trong đầu của cô chỉ chú tâm đến duy nhất một chuyện, đó là làm thế nào để thắng trận cá cược vừa rồi.
Thật ra, khi đưa ra yêu cầu cá cược, không phải là cô không lo lắng. Có điều cô vẫn đặt cược, cô chỉ là đang suy tính cho mình một đường lui sau này, cũng như tạo một lối đi khác bảo đảm an toàn hơn mà thôi.
Năng lực bản thân mình cô hiểu hơn ai hết, trước đây vì muốn lấy lòng cha mẹ cô không màng đến sức khoẻ, cô lao đầu vào học,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-xuyen-khong-nghich-chuyen-tinh-the/774576/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.