Mắt thấy đội quân của Đệ Ngũ Uyên áp sát từng chút một, người trong kinh thành thấp thỏm âu lo. Mấy tháng qua, không có lấy một tin chiến thắng. Thù trong còn chưa diệt trừ, giặc ngoài lại tới xâm phạm. Mười ngày trước, Đại Yến phái trăm vạn đại quân áp sát Đại Mạch. Vô số con dân Đại Mạch đổ về phương Nam, lánh nạn ở phía nam Lạc quốc. Cái gọi là lửa xém lông mày, đại khái dùng để khắc họa tình cảnh hiện giờ.
Trèo lên xe ngựa xập xệ, Thất Thất vừa ăn táo đỏ vừa đưa một cái đĩa đựng táo khác cho Đệ Ngũ Chiêu ở bên cạnh.
“Tiểu Chiêu, chịu khó ăn ít táo đỏ đi, bổ máu lắm. Gần đây em đã mất rất nhiều máu rồi.”
Tuy Đệ Ngũ Chiêu chau mày, nhưng vẫn nghe lời tiếp nhận cái đĩa, “Nghê Thường, chị em mình tính đi đâu đây?”
“Còn đi chỗ nào nữa, đương nhiên chính là … quân doanh của Đệ Ngũ Uyên.” Thất Thất nhìn sang thằng bé, xác thực nó không gặp trở ngại gì bèn nói tiếp, “Con đường lén lút chạy vào hoàng cung không thuận lợi. Cố Cẩn Hi kia hình như biết chị muốn lẻn vào hay sao ấy, lần nào sắp trót lọt lại bị đuổi ra. Ai, lúc trước ở trong hoàng cung, chắc bị đứt dây thần kinh nên mới quên nói ra yêu cầu để anh ta thả Âu Dương Ngữ?”
“Nghê Thường, chị muốn vào hoàng cung à?”
“Đúng thế, phải cứu Âu Dương Ngữ ra, dẫn tới chỗ của Đệ Ngũ Uyên, khuyên can anh ta đừng nên tiếp tục tiến công hoàng cung. Như vậy, có lẽ còn có thể hợp lực với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-vs-tac-gia/562198/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.