Kỳ thật, ban đầu tiểu thuyết rơi vào tay Âu Dương Ngữ, cô chỉ sợ một thôi một hồi rồi khôngcòn cảm giác gì nữa. Bởi vì tuy rằng Âu Dương Ngữ là nhân vật giả tưởng, nhưng dù gì cô ấy cũng được coi là nhân sĩ xuyên qua. Rất nhiều chuyệngiải thích dễ dàng hơn.
Nhưng hiện giờ, tiểu thuyết này lại rơivào tay người cổ đại Vạn Giang Hồng, Thất Thất nhăn trán nhíu mày, phảilàm thế nào mới được đây?
Vạn Giang Hồng mở quyển tiểu thuyết ra, nhìn từng trang một hiện lên chữ ‘khóa’, vừa lật vừa cười như điên,Thất Thất rối ren nhìn y, nhưng y vẫn cười liên tục không ngớt.
Cho đến khi lật tới ba trang cuối cùng, đột nhiên y ngừng cười, chỉ dừnglại ba giây, ngay sau đó chính là ôm bụng lăn lộn trên giường cười sặcsụa.
Thất Thất nhảy tới, ngồi chồm hổm trên quyển truyện, nhìnvào cái trang tác giả giao lưu với độc giả. Bởi vì cô chỉ đọc truyện khi có vấn đề xảy ra, nên không chú ý tới trang này.
Lúc này, trong phần lời tác giả, đã không có bất kỳ câu nào nữa, độc giả phía dưới để lại rất nhiều bình luận.
“Làm ơn đi, trong tóm tắt giới thiệu không phải nói đây là một bộ truyệnxuyên không ư, sao lại biến thành huyền huyễn rồi? Còn tiểu hồ ly nữa,đúng là đồ mất nết!” Cho âm hai điểm.
“Bác Manh Manh, cháu muốnhỏi chút xíu, thế tóm lại nữ chính là Cố Nghê Thường hay là Âu DươngNgữ, tại sao cháu đọc chẳng hiểu gì hết?” Cho không điểm.
“Không muốn nói chứ gì, âm hai không giải thích.”
“Tiểu Chiêu của tôi, Manh Manh, sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-vs-tac-gia/562189/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.