Chương trước
Chương sau
Tích Sơ bị Trần Thanh Ngư khoác vai, đứng một bên cười cười nói nói.
Đào Tiểu Nha ở bên cạnh bị bơ đẹp thì nắm chặt bàn tay, trừng mắt nhìn Tích Sơ.
- "..."
Nhìn ta làm gì?
Mẹ nó muốn đánh nhau không?
Ta chấp cô chín mạng rưỡi còn không đánh lại bổn tiểu thư!
Trừng cái rắm!
[...] Bổn hệ thống nghi ngờ ký chủ trừ làm móng dạo còn đi đòi nợ thuê!
Chửi người ta đến cực hăng như vậy không đòi nợ thuê thì phí lắm!
Chuông reo Tích Sơ liền bước chân vào lớp, bỏ mặt Đào Tiểu Nha bị bơ đến lợi hại đằng sau.
Tích Sơ ngồi vào bàn của mình, lấy hộp sữa ra uống, lấy tai nghe của mình ra đeo, cô bật một bài nhạc trên điện thoại, chuẩn bị tinh thần thoải mái nghe nhạc.
Thật may không cùng Đào Tiểu Nha học chung một lớp, nếu không cô sẽ không thể nhịn được mà đánh chết cô ta mất!
Vị trí của nguyên chủ là chỗ bàn cuối gần cửa sổ, bên cạnh cửa sổ chính là một cái đồng lúa xanh ngát.
Tích Sơ quay sang cửa sổ hít một hơi, cảm thấy tinh thần thoải mái hơn hẳn.
Đúng lúc này, giáo viên dạy toán bước vào, cả lớp nghiêm chỉnh đứng lên chào, xong rồi liền bắt đầu điểm danh vào tiết học.
Thầy giáo ra lệnh lớp trưởng thu bài tập, lớp trưởng liền đứng lên tiến hành thu bài từ đầu dãy xuống.
Đến chỗ Tích Sơ, lớp trưởng thấy cô không có ý định nộp bài mà chỉ một mực nhìn ra cửa sổ ngửi mùi hương ngoài kia.
- "Bạn học Châu, phiền cậu đưa bài tập ra giúp mình!"
Tích Sơ nghe lớp trưởng nói, liền thò tay vào cặp để lấy vở, phát hiện là không có quyển tập nào trong cặp cả.
- "..."
[...] Hahaha, bổn hệ thống xin được phép cười thỏa mãn!
Ký chủ nhà nó lúc trước chắc chắn là học tra!!
- "..." Mẹ nó hệ thống!
Ký chủ nhà mi bị như vậy mà sao mi còn vui mừng đến nổi không che giấu được như vậy?
Mi là muốn bị rút móng phải không?
[Bổn hệ thống không có móng!]
Ta mới thách cô tìm thấy móng ta mà rút đó!
- "..." Được rồi ngươi thắng!
Bổn tiểu thư thua ngươi kèo này!
Lớp trưởng thấy Tích Sơ đứng hình hồi lâu thì nghi hoặc, hỏi nhỏ cô:
- "Bạn học Châu có phải quên bài tập rồi không?"
- "Ừ, tôi quên rồi!" Quên cả sách nữa!
Lớp trưởng nghe vậy liền không nói hai lời trực tiếp quay sang nói với thầy giáo:
- "Thưa thầy, bạn học Châu quên bài tập rồi ạ!"
- "..."
Mẹ nó!
Vậy mà dám lừa bổn tiểu thư!
Lại còn lừa đến chuyên nghiệp như vậy!
Học sinh bây giờ đều quỷ quái như vậy sao?
Bổn tiểu thư thật sợ hãi!
Thầy giáo nghe vậy liền bất ngờ nhìn Tích Sơ một hồi, sau đó cười cười nói:
- "Chắc em ấy quên thôi, em đi thu người khác đi!"
May mắn nguyên chủ lúc trước là học bá, được thầy cô giáo trong trường cực kỳ ưu ái, bọn họ đều cảm thấy nguyên chủ chính là tia hy vọng làm nở danh trưởng học của bọn họ.
Với thầy giáo biết rõ năng lực học hành của nguyên chủ, nên chỉ cho rằng cô thật sự quên bài tập mà dễ dàng bỏ qua.
Cả lớp nhìn cảnh này nhìn đến hoa mắt, mẹ nó, hôm nay ông thầy ác quỷ lại còn tha vụ quên bài tập, phải biết là nếu đổi lại là bọn họ, quên bài tập liền bị mắng đến khóc không thành tiếng.
Đối với học bá thì lại cái bộ mặt tỏa sáng mỉm cười mà bỏ qua!
Nhìn xem có bất công không chứ?
Tích Sơ cũng mỉm cười cảm ơn thầy dạy toán, nếu biết được học bá còn có cái công dụng này, cô lúc trước tuyệt đối sẽ không làm học tra mà đi làm móng dạo.
[...] Cho nên cô là học tra!!!
Bổn hệ thống đúng là tiên tri vũ trụ!
Hệ thống âm thầm tự sướng một mình với kết quả vừa mới phát hiện.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.