Vừa trở về hoàng cung, Nhược Vũ đi thẳng về Nhã Ngọc Cung, thỉnh an Hoàng hậu hay đến tạ lỗi với Hoàng thượng gì đó nàng không thèm nghĩ tới. Đồ đạc quan trọng của phủ Đại Tướng Quân được nàng sai người chuyển hết đến đây, sắp xếp gọn gàng, để riêng trong một gian nhà, những thứ khác mang bán hết đi, lấy tiền chuyển cho ca ca nàng. Trong thời gian nàng đi, lũ hạ nhân sợ quá liền xin chuyển sang cung khác hết, vì họ nghĩ nàng trước đây đã không được sủng ái nhưng là đại tiểu thư Hàn gia, vẫn có chỗ dựa vững chắc mà giờ Đại Tướng Quân mất rồi, nàng lại thất sủng, chỉ có một thân một mình, ngiễm nhiên trở thàng phế vật. Họ nghĩ vậy cũng có phần đúng, hiện tại nàng thân cô thế cô trong Hoàng cung tranh đấu kịch kiệt này nhưng có là phế vật hay không còn chưa biết với lại Nhược Vũ không rảnh mà quan tâm tới mấy chuyện nhảm nhí đó, nàng có Ninh Nhi là đủ rồi, ai thèm quản bọn hạ nhân ngu xuẩn đó.
Đang nhẹ nhàng tựa lưng vào ghế với vẻ thong dong, vô tư nàng chợt nhớ ra một việc gì đó, liền nhanh chóng mở mắt nhìn 5 nữ nhân đứng bên cạnh với ánh mắt ngẫm nghĩ. Một lúc sau mới cất tiếng.
"Ta chưa biết tên các ngươi, các ngươi giới thiệu đi !"
"Chúng nô tì...không có tên !"
Cô gái trông lớn nhất 5 người lên tiếng, tuy lớn nhất nhưng độ tuổi cũng không lớn lắm, chỉ khoảng 22 đến 23 là cùng. Nghe vậy, Nhược Vũ nhíu mày, nhìn họ với ánh mắt chờ đợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-van-menh-sat-co-tinh/207953/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.