Editor: Gà
Hoắc Hi quả thực có chút không dám tin tưởng vào tai mình, vốn nghĩ bản thân gã chết chắc rồi, không ngờ quanh co, quả nhiên liễu ám hoa minh hựu nhất thôn[1].
[1] liễu ám hoa minh hựu nhất thôn: chỉ mắt nhìn thấy tình huống không còn đường tiến nữa, thì đột nhiên xuất hiện chuyển biến và hy vọng.
Mãi đến khi Lan Bưu cho người cắt đứt dây trói của gã, một bên có người nhấc gã lên, gã còn chút mơ hồ, như đang nằm mơ, hai chân run rẩy, không có chút sức nào.
Lan Bưu "phì" một tiếng nở nụ cười, trực tiếp dẫn người ra khỏi văn phòng. Tuy anh ta đi, để người bên trong, nhưng không sợ Hoắc Hi nghĩ ra quỷ kế gì, huống chi nếu Hoắc Hi có bản lĩnh trộm hợp đồng đi, nhưng anh ta có thể để Bạch Minh Ngọc ký một lần, đương nhiên có bản lĩnh để cậu ta ký lần hai, cho nên hoàn toàn không có ý đề phòng gã.
Chờ sau khi anh ta ra ngoài, lúc này Hoắc Hi mới run rẩy sờ tay chân mình, thấy không mất mát cái nào, cuối cùng mới nhịn không được quỳ rạp trên mặt đất khóc lên.
Bạch Minh Ngọc đi ra khỏi cao ốc văn phòng mới nhớ cậu ta đã quên mất Hoắc Hi còn trên lầu, nhưng cậu ta hoàn toàn không nghĩ sẽ quay lại cứu Hoắc Hi, vừa nãy cường thế của Lan Bưu khiến cậu ta sinh ra vài phần sợ hãi, thứ hai cậu ta đã ký một phần hợp đồng nên vội vã trở về tìm người nhà họ Đường giúp mình giải quyết, thời khắc mấu chốt, cậu ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-trung-sinh/1567660/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.