"Đau quá.........." Cố Doanh Tích sờ sờ mũi, miệng yêu kiều hô lên một tiếng, không biết tiếng kêu này có ma lực gì, làm cho tên đàn ông ôm ả ta đột nhiên ôm chặt hơn, rất nhanh liền có phản ứng dựng lều.
Tên đàn ông tóc dài lộ ra hứng thú, vừa ôm chặt Cố Doanh Tích, eo thon mông cong, không ngờ dưới bộ quần áo không có gì đặc biệt ấy, lại là một thân thể cực phẩm, bộ ngực mềm mại của ả dán chặt lên bộ ngực cứng rắn để trần của hắn, càng làm cho hắn bị lửa nóng thiêu đốt.
Người phụ nữ này, hắn, muốn!
"Em tên gì?" Nghĩ như vậy, nam nhân vô cùng khí phách một tay ôm chặt lấy thắt lưng ả, một tay kia dơ lên nắm lấy cằm của ả, nâng khuôn mặt của ả lên.
Đôi mắt đẹp của Cố Doanh Tích giống như bị kinh hoảng và sợ hãi, đôi mắt dường như biết nói làm cho khuôn mặt vốn bình thường của ả sáng bừng lên, tên đàn ông kia không thèm nghĩ ngợi hôn thật mạnh lên môi Cố Doanh Tích, Cố Doanh Tích vừa giãy dụa, vừa kinh hoảng kêu lên:
"Anh muốn làm gì?"
Người đàn ông kiên định mà có lực bế ả lên, nói như đinh đóng cột: "Em!"
Sắc mặt Cố Doanh Tích đỏ bừng, tên tóc dài kia mới cười nói: "Tôi cho em tiền, 10 vạn đủ không? Bao em một tháng!" Nói xong lời này, hắn vác ả lên vai, đang muốn rời đi, một vệ sĩ từ trong Quan lại quyền quý chạy ra, lớn tiếng quát mắng: "Tên ngu đần nào lại vứt tàn thuốc vào bãi cỏ?"
Chỗ bụi cỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-trung-sinh-trung-sinh-nu-phu/562330/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.