Editor: Gà
Mộ Minh Lệ kéo tay Ninh Vân Hoan vỗ nhẹ, nhìn thấy tay cô có dấu răng lập tức sắc mặt có chút khó coi nhìn thoáng qua Mộ phu nhân:
“Ta cảm thấy nên dạy dỗ lại Cẩn Ngôn thật cẩn thận, tuy rằng bây giờ nó không hiểu chuyện, nhưng cũng phải biết một ít quy củ, một đứa bé bảy tám tuổi cũng không gặp ai cũng cắn như thế, con xem cánh tay này, cắn thành dáng vẻ như thế còn gì nữa?”
Tiếng nói của Mộ Minh Lệ ở Mộ gia rất có phân lượng, hơn nữa bà lại gả cho người không tầm thường, người Mộ gia muốn bà dạy dỗ họ còn không kịp, sao dám đắc tội với bà chứ, tuy trong lòng Mộ phu nhân bất mãn tiểu bối như cô nhưng trước mặt lại bị vì trưởng bối này giáo huấn, đành phải cắn răng nhẫn nhịn xuống, nhỏ giọng nhận lỗi:
“Bác, quay về con sẽ dạy lại nó.”
“Dạy quy củ cho tốt vào, nếu không được, đưa đến chỗ Lâm Sâm đi, là chú họ, khẳng định nó sẽ dạy bảo Cẩn Ngôn tử tế, ta cảm thấy không có vấn đề gì, đều do các con nuông chiều, nâng niu nó quá nên mới xảy ra vấn đề này.” Trước tiên, Mộ Minh Lệ giáo huấn Mộ phu nhân hai câu, sau khi xả giận cho Ninh Vân Hoan xong, mới cười nói: “Con đừng so đo với nó, chuyện này, bà ngoại sẽ làm chủ cho con, hai ngày này đừng để miệng vết thương dính nước, ta cho người đến xem, chắc chắn sẽ không để lại sẹo.”
Ninh Vân Hoan liên tục gật đầu, nhìn vài người Lâm gia phía trước,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-trung-sinh-trung-sinh-nu-phu/562319/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.