Ánh mắt Lan Lăng Yến bén nhọn, mày kiếm chau lại, trong lòng Lâm Xuyến hoảng hốt ‘Oa’ một tiếng khóc lên: “Chị Liễu Yên…”
Sắc mặt cô gái kia có chút khó coi miễn cưỡng cười, đưa tay lên gáy mình, từ nút áo phía sau áo Lace, đưa tay vào cổ, lấy ra một sợi dây chuyền bạch kim, mặt dây chuyền đeo một cái túi nhỏ, Liễu Yên tháo sợi tơ ra, móc ra một vật tạo hình tinh xảo màu bạc giống như chiếc điện thoại thu nhỏ, nắm chặt trong tay không cam lòng đưa cho Lan Lăng Yến:
“Cửu ca…”
Lan Lăng Yến không thèm nhìn cô ta, chán ghét nhìn Lâm Xuyến: “Đồ của tôi mà cũng dám tùy tiện cho người khác, về sau cút xa một chút, không cần xuất hiện trước mặt tôi, nếu không đừng trách tôi chặt hai tay của cô!”
Lúc này Lâm Xuyến đã sợ tới mức mặt không còn chút máu, ả biết rõ Lan Lăng Yến đối với em họ là mình không cho sắc mặt tốt, nhưng đối với một cô gái sống trong phú quý mà nói, có một người anh họ xuất thân bất phàm như vậy là chuyện tự hào cỡ nào, ả rất muốn tới gần Lan Lăng Yến, nhưng thái độ của anh đối với người em họ này vẫn luôn lạnh nhạt, không ngờ cũng có lúc anh ở cùng một cô gái khác, trong lòng Lâm Xuyến không rõ là tư vị gì.
Ả biết thân phận Lan Lăng Yến, cũng biết anh giết người không chớp mắt, có thể trong lòng ả không chỉ không sợ hãi sự tàn nhẫn của anh, trái lại vì bản thân là họ hàng của anh, mà vô cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-trung-sinh-trung-sinh-nu-phu/562311/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.