Ninh Vân Hoan vừa cất lời, cả người Cố Nhàn liền cứng ngắc, bà ta rất cần tiền, bệnh của bà ta lúc nào cũng cần uống thuốc, lúc còn trẻ bà ta không có công việc chính thức nào, đều là làm công ngắn hạn để nuôi con gái, già rồi cũng không có bảo hiểm, cho dù muốn uống thuốc cũng phải bỏ tiền hoàn toàn, số tiền này cũng phải được hai vạn, ít nhất cũng đủ để bà ta sống được mấy tháng, bà ta cũng là người, cũng sợ chết, không có cái tinh thần coi thường cái chết đâu, bà ta lại không muốn liên lụy tới con gái, cho nên không muốn trả tiền lại.
Nhưng Ninh Vân Hoan nói như vậy, Cố Nhàn luôn thể hiện ra bộ mặt hiểu đạo lí trước mặt mọi người, bị cô nói như vậy, cũng chỉ có thể mở tấm vải trắng ra, bà ta chưa kịp nói gì, đã có một người phụ nữ xông lên nhặt ba xấp tiền rồi nói:
"Nếu bà đã lừa gạt chúng tôi, tiền này tôi cũng không cho nữa, còn không bằng quyên góp cho cơ quan từ thiện, tôi lấy lại 3000 tệ." Lời nói vừa dứt, liên tiếp có người tiến lên lấy lại tiền, không quá 15 phút sau, tiền trên đất được nhặt sạch sẽ, đừng nói là còn sót lại 100 tệ, ngay cả những biên lai bệnh viện kê cho cũng bị dính đầy dấu chân của mọi người.
Ba mẹ con nhà họ Cố tức tới mức sắc mặt xanh mét toàn thân run rẩy, Ninh Vân Hoan lại cười nói: "Tôi chỉ nói lời thật lòng thôi, ba tôi giúp đỡ các người rất nhiều rồi, con người dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-trung-sinh-trung-sinh-nu-phu/562308/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.