Đương nhiên, bởi vì hội đồng quản trị mặc dù có một chút quyền lợi, đa phần trường học vẫn thuộc về quốc gia, cho nên những thành viên hội đồng quản trị này ngoài những thời điểm trong trường có hoạt động thì không mấy khi xuất hiện, cũng ít khi nhúng tay vào công việc của trường, tác dụng lớn nhất của bọn họ không phải là ở phương diện phát triển của trường mà chỉ đảm nhiệm một cái hư danh là giảng viên, thực ra nghĩa vụ chủ yếu chỉ là đóng góp tiền cho trường, đây chính là nguyên nhân giúp cho ngôi trường này vẫn chiêu mộ nhân tài ưu tú của toàn bộ Trung Hoa bằng cách đưa ra học bổng cao vời vợi, nhưng trường học vẫn có thể duy trì cực kì ổn định. 
Những thành viên hội đồng quản trị này mặc dù không có quyền lợi thực tế, nhưng vì họ bỏ vốn, hơn nữa còn bỏ rất nhiều vốn nên danh vọng của bọn họ trong suy nghĩ của các sinh viên tại đại học Đế Đô là cực kì cao, những người tốt nghiệp từ đại học Đế Đô này ra đều tự giác coi các thành viên hội đồng quản trị như ân nhân, khen ngợi không ngớt miệng. 
Không cần biết trong lòng những người này nghĩ như thế nào, rõ ràng những thành viên hội đồng quản trị này có vị trí vô cùng vinh dự trong lòng sinh viên ở đây, hơn nữa những sinh viên tốt nghiệp từ đại học Đế Đô sau này ra trường dù thế nào cũng phải gọi những thành viên hội đồng quản trị này một tiếng ân sư, bởi vậy, thanh thế của những người thuộc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-trung-sinh-trung-sinh-nu-phu/562235/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.