Lan Lăng Yến dần trở nên xúc động, chính là không thể tự khống chế thân thể mình khiến hắn có chút không thích. Cả người Ninh Vân Hoan kịch liệt đau đớn, cô thấy ánh mắt hắn hơi mị lên, mang theo một tia lệ khí, chỉ là trong nháy mắt, hăn đã đưa môi lại gần. 
Ninh Vân Hoan không đoán được Lan Lăng Yến lại hôn cô, vốn nghĩ chỉ là một giao dịch định mệnh mà thôi, hơi thở hắn có chút dồn dập, không giống mọi khi luôn lạnh nhạt bình tĩnh, động tác cũng có chút thô bạo, Ninh Vân Hoan chỉ cảm thấy trên môi mình một trận đau đớn đến chết lặng, một tia máu cũng đã rỉ ra. Theo sự thô bạo của hắn, động tác ngày càng trở nên dồn dập, Ninh Vân Hoan chỉ cảm thấy cả người vừa trướng vừa đau, miệng liền phát ra âm thanh rên rỉ, lực đạo Lan Lăng Yến ngày càng nặng, cô chỉ có thể miễn cưỡng vươn tay ôm sát cổ hắn, lúc này cô mới thấy chính mình như giữa cơn hồng thuỷ bắt được một khúc gỗ cứu mạng. Mưa gió dữ dội đi qua, Lan Lăng Yến mới chậm rãi từ trong thân thể Ninh Vân Hoan lui ra. Cô gái lúc nãy còn vẻ mặt sợ hãi giờ đã không còn tinh lực để mà sợ hãi, cả người mệt mỏi nằm trên giường. Lan Lăng Yến nghĩ đến cảm giác vừa rồi, nếu trước kia không chạm qua nữ nhân thì chưa biết, giờ hưởng qua tư vị hắn lại có cảm giác xúc động không muốn nhẫn nhịn. 
Nhưng tốt xấu gì hắn cũng có nghị lực kinh người, liền đem Ninh Vân Hoan đang 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-trung-sinh-trung-sinh-nu-phu/562221/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.