3.
Trời đã tối.
Đến giờ đi ngủ.
Tôi chặn ở cửa phòng của Phó Lâm Châu và Hứa Nghiên.
Hai tay chắp lại, cúi đầu khom lưng.
Phó Lâm Châu bảo vệ Hứa Nghiên đứng sau, “Cố Thanh Thanh, đừng nghĩ tôi không biết cô đang nghĩ gì, tránh xa cô ấy ra một chút!”
“Tránh ra!”
Phó Lâm Châu đẩy tôi ra, “Phòng của cô ở bên cạnh.”
Hứa Nghiên bị Phó Lâm Châu đẩy vào phòng, lại quay sang lo lắng nhìn tôi, “Cô ấy nói cô ấy sợ, hay để em ở lại với cô ấy nhé?”
“Nghiên Nghiên, em nên nhớ, những lời cô ấy nói không thể tin!
“Cô ấy từ nhỏ đã thích ngủ với con gái, còn thích động tay động chân!”
“Hơn nữa, nếu em đi ở với cô ấy, còn anh thì làm sao đây?”
Phó Lâm Châu ôm Hứa Nghiên, đặt đầu vào cổ cô ấy làm nũng.
Nhìn tôi với ánh mắt kiêu ngạo, rồi “rầm” một tiếng đóng cửa lại.
Phi!
Ghê tởm!
Vô liêm sỉ!
Tôi đành chịu.
Một mình lặng lẽ trở về phòng.
Nằm xuống, chui vào chăn, quấn chặt chăn lại, một mạch làm xong.
Giường sắt kêu vang “kẽo kẹt”.
Trong màn đêm tĩnh lặng, âm thanh ấy càng trở nên rõ ràng.
Tôi mở to mắt nhìn lên trần nhà, mãi vẫn không ngủ được.
Thực ra tôi thật sự hơi sợ bóng tối.
Đêm đến.
Cuối cùng cũng sắp ngủ được.
Bên cạnh bỗng vang lên tiếng động lớn.
Cảm giác buồn ngủ lập tức bay biến.
Tôi từ trên giường bật dậy, chạy sang bên cạnh gõ cửa.
“Có chuyện gì vậy? Có chuyện gì vậy? Động đất à?”
Cửa mở ra.
Hứa Nghiên núp sau lưng Phó Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-trong-truyen-nien-dai/5212479/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.