Ân Hằng sửng sốt, sau đó cười lớn không ngừng.
"Đúng là con gái ngoan của ta, cảm thấy món đồ đó tốt, nên muốn cho cha có phải không?"
Ân Tố Tố cố tình đem chiếc nhẫn ngọc lục bảo đeo vào tay Ân Hằng, tay chân vụng về, nhưng nhìn cực kỳ nghiêm túc.
Tình cha con trong Ân Hằng trực tiếp dâng trào, ôm Ân Tố Tố vào lòng: "Tổ mẫu cho con đó, con cứ giữ lại đi".
Mặt lão phu nhân lúc này đã đen như đít nồi, nếu không phải bây giờ còn có mặt khách khứa, bà đã sớm nhăn mặt cau có rồi.
Trương ma ma dìu lão phu nhân về vị trí ngồi, dùng ánh mắt biểu thị bây giờ không phải là lúc quay về.
Tâm trạng Ân Tố Tố rất tốt, còn liếc nhìn khuôn mặt đã xụ lên của lão phu nhân, cười rạng rỡ, khỏi phải nói có bao nhiêu đáng yêu.
Ân Hằng đưa nhẫn cho Ân phu nhân Tần Tư Sương nói: "Phu nhân à, chiếc nhẫn này là của hồi môn năm đó của mẫu thân, có hơi lỗi thời, nàng đi tìm một thợ thủ công đem nó sửa thành đôi khuyên tai, đeo cho A Man".
Ân phu nhân đáp lại bằng nụ cười, dùng khăn tay cẩn thận bọc lại và cất đi.
Mặt lão phu nhân lúc này giá lạnh như băng.
Nhưng bình thường bà cũng đều mang khuôn mặt lạnh lùng như vậy, nên không ai nhìn ra bất thường gì cả.
"Nào, A Man, chọn đồ thôi, xem xem thích cái nào?" Ân Hằng cười đặt A Man trở lại chỗ cũ, ánh mắt đầy mong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-trong-sinh-co-ay-khong-theo-hau-bo-tieu-thuyet-nat-nay-nua/2918828/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.