Trời ngày đông, xe ngựa đi rất chậm, có lúc còn phải dừng lại nhường đường, sau đó lại chầm chậm đi tiếp, đây là chuyện hết sức bình thường.
Độ rộng của đường xá ở kinh thành đủ cho bảy tám chiếc xe ngựa đi dàn hàng ngang cùng một lúc, nhưng ngày đông mọi người đi thăm thân thích nhiều, xe ngựa trên đường nhiều, lại đi rất chậm, mắc lại một chỗ cùng hết sức bình thường.
Vậy nên lúc xe ngựa đột ngột dừng lại, bốn người cũng không để ý, cho đến khi bên ngoài vang lên tiếng binh khí đánh nhau, bốn người mới kinh ngạc vén rèm che ra quan sát bên ngoài.
“A Man, đợi trên xe ngựa, đừng ra ngoài”. Tiêu Cảnh Vân dặn dò xong, lập tức xuống xe ngựa, lạnh giọng hỏi: “Chuyện gì vậy?”
“Thế tử gia, vừa nãy ba chiếc xe ngựa này đột nhiên chắn trước xe của chúng ta, đang yên đang lành lại rút đao kiếm muốn động thủ, người của chúng ta đã lên rồi, nhưng số lượng không địch lại họ nên chịu thiệt”. Nha hoàn Ngọc Thanh lập tức trả lời.
Sắc mặt Tiêu Cảnh Vân trầm xuống, xe ngựa của y có phủ húy* rõ ràng, giữa thanh thiên bạch nhật lại dám có người động thủ với y, đúng là chán sống rồi mà.
*Phủ húy: Ký hiệu của phủ thế tử.
“Ngọc Thanh, bảo vệ xe ngựa”. Ân Nguyên Tân nói xong, nhìn Tiêu Cảnh Vân.
Hai người đối mặt, hiểu rõ ý của đối phương, nhanh chóng xông lên, tránh sự việc phát triển ngày càng nghiêm trọng, dám ám sát xe ngựa thế tử ngay trên phố, kẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-trong-sinh-co-ay-khong-theo-hau-bo-tieu-thuyet-nat-nay-nua/2918695/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.