Dường như trong chốc lát Trình Yên Nhiên vẫn chưa tiếp nhận được sự thật, cô chết lặng tại chỗ, sắc mặt bơ phờ.
“Yên Nhiên, cô xem, một nữ tử được tôn làm y tiên hoàn toàn khác với nữ tử sống trong kinh thành như chúng ta, thế giới sống khác, người gặp được cũng khác. Lâu Vọng Các và cô ta là cùng một thế giới, cô và ta mới là cùng một thế giới”. Ân Tố Tố khuyên giải.
“A Man, ta hiểu rồi”. Trình Yên Nhiên cụp mắt nói.
Ân Tố Tố sờ vào huyết ngọc đang đeo trên cổ, trong lòng dấy lên một sự thôi thúc nào đó, cô liền thuận theo sự thôi thúc này, lấy huyết ngọc ra, đưa qua đưa lại trước mặt Trình Yên Nhiên, nói: “Cô có còn cần huyết ngọc này nữa không?”
Trình Yên Nhiên sững sờ một lát rồi cười khổ, nói: “Không cần nữa, nếu còn nghĩ không thông thì ta chính là kẻ ngốc rồi”.
Ân Tố Tố khẽ cười một tiếng, trực tiếp bỏ huyết ngọc ra bên ngoài y phục, kéo Trình Yên Nhiên đi xuống dưới hành lang, nói: “Đào thêm ít tuyết nữa đi”.
Trình Yên Nhiên gật đầu, dường như thoái mái hơn nhiều rồi.
“Huyết ngọc của cô ở đâu ra vậy!” Một âm thanh lạnh lùng vang lên, mang theo ý chất vấn mãnh liệt, âm thanh to đến nỗi các tiểu thư đang đào tuyết xung quanh đều nghe thấy.
Huyết ngọc của Ân Tố Tố từ đâu mà có, chỉ cần là người sống trong kinh thành thì đều biết, chỉ có người từ bên ngoài đến mới không biết thôi.
Ngay từ đầu các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-trong-sinh-co-ay-khong-theo-hau-bo-tieu-thuyet-nat-nay-nua/2918611/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.