Sáng sớm mai, cô và Lương Thần nhanh chóng khởi hành trở về nước. Hai người cùng nắm tay nhau đi xuống sân bay. Lương Diệu Hi và Mạc Phong đứng đâu đó thấy hai người họ, vẫy tay gọi rồi chạy lại. Lương Diệu Hi vui vẻ, nói:
"Y hàn, anh! Bọn em ở đây"
Lương Thần và cô nghe thấy tiếng gọi, nhanh chóng đi tới đó. Mạc phong và hắn tươi cười đập tay với nhau:
"Chào mừng đại ca trở về"
Lương Diệu Hi tinh ý, đột nhiên để ý thấy cô và Lương Thần nắm tay nhau, vừa vội vàng, vừa vui mừng, nói:
"Anh, Y Hàn, hai người đang quen nhau à?"
Mạc Phong thấy vậy mới để ý:
"Đại ca, từ lúc nào vậy? Sao chỉ kể cho em chuyện bị nhập viện mà không kể cho em chuyện này? Anh thật quá đáng!"
Lương Diệu Hi cũng thêm lửa vào:
"Phải! Hai người rất quá đáng!"
Cô cười trừ:
"Mình và anh ấy cũng vừa mới thôi mà"
Cô đã nói như vậy để hạ bớt lửa rồi. Ai ngờ được, tên vùi dập đáng chết Lương Thần vẫn như ngày nào, "tinh ý" thêm dầu vào lửa, nói:
"Mới gì chứ? Chúng ta rõ đã thích nhau từ lâu."
Mạc Phong và Lương Diệu Hi ngạc nhiên nhìn cô:
"Rốt cục hai người quen nhau từ lúc nào?"
Cô tức giận, đưa ánh mắt quỹ dữ nhìn hắn:
"Lương Thần!"
Hắn vẫn thong thả, nói:
"Anh vốn chỉ nói sự thật thôi. Em rõ là đã thích anh từ lâu nhưng không chịu nói ra."
"Em..."
Hắn vội cản lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-tro-lai-nu-chu-nam-chu-cut-sang-mot-ben-tranh-duong-cho-bon-tieu-thu/1983004/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.