Trường cấp 3 Hoa Thịnh không hổ danh là trường trung học phổ thông danh có môi trường và chất lượng giảng dạy đứng đầu cả nước.
Đa số học sinh đều là con nhà giàu, cái gì mà “người ba thị trưởng của tôi” thì phải có một đống.
Cũng vì thể diện mà trường cấp 3 Hoa Thịnh phải dung nhập những đứa con nhà giàu kia.
Mộc Trạch Tê tìm hiểu mọi thứ trong giới thời trang để quen thuộc với những món đồ trang sức và thương hiệu nổi tiếng.
Mặc dù mình không có, cũng phải giả vờ mình có.
Mộc Trạch Tê cảm thấy mình thật dối trá.
Trong tất cả các mối quan hệ với bạn học thì mối quan hệ với Nghiêm Kỷ là khó phát triển nhất.
Ngoại trừ lúc mới khai giảng thì sau đó hai người cũng không trao đổi và qua lại nhiều lắm. Nếu có cũng đều là Mộc Trạch Tê chủ động.
Mộc Trạch Tê luôn tỏ ra vô tình, cố ý thân cận với Nghiêm Kỷ. Cô luôn cố gắng mỉm cười mọi lúc, tìm chủ đề để nói chuyện, thậm chí còn nói chuyện bài tập.
Nghiêm Kỷ không phải người ít nói, nhưng cũng chẳng phải kẻ nhiều lời.
Nhưng câu trả lời của anh thật sự khiến Mộc Trạch Tê khó có thể tiếp tục bắt chuyện.
"Nghiêm Kỷ, anh giảng cho em câu này được không?”
Nghiêm Kỷ ngẩng đầu nhìn thoáng qua đề thi của cô: “Câu này tương tự như câu hỏi trước. Mà câu trước cậu đã làm đúng rồi.”
Mộc Trạch Tê...
“Thì ra là như vậy…” Cô vẫn chưa từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-tra-xanh-tro-thanh-do-choi-cua-nam-chinh/2746830/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.