Tiếng bàn tán chợt nhỏ xuống, mọi người đều nói Mộc Trạch Tê ghen tị với Lâm Thi Vũ, nhất định là do cô hãm hại, mũi nhọn thoáng cái chỉ về phía Mộc Trạch Tê.
Chân Mộc Trạch Tê mềm nhũn, thiếu chút nữa ngã xuống. Cô ổn định tinh thần, phủ nhận cô không ăn cắp học phí, nếu không tin có thể lục đồ đạc của cô.
Chỉ một lát sau, Nghiêm Kỷ trở lại lớp học.
Nghiêm Kỷ cầm quyển sổ bài tập vật lý Lâm Thi Vũ vừa thu vào chiều nay. "Cô Vương, em vừa đi giúp giáo viên vật lý sửa bài tập về nhà, thì tìm được học phí.”
Khi mở sách giáo khoa ra học phí đều ở bên trong.
Lần này chuyện trộm cắp tiền học phí không còn tồn tại.
Mộc Trạch Tê kiệt sức, cô cảm thấy khó thở, nước mắt lưng tròng. Vẻ mặt giống như cô bị oan uổng.
Mà Lâm Thi Vũ nghĩ trăm lần cũng không ra, cô ấy nhớ rõ mình kẹp trong sách giáo khoa.
Nghiêm Kỷ cảm thấy chuyện ầm ĩ như vậy, chấm dứt rồi thì thôi.
Đúng lúc này, một bạn cùng lớp nhỏ giọng nói: "Sau khi ăn trưa quay lại lớp, hình như tôi nhìn thấy Mộc Trạch Tê rời khỏi chỗ ngồi của Lâm Thi Vũ.”
Cả người Mộc Trạch Tê cứng đờ.
Nhất thời mọi người đều ồ lên, mọi người nhìn Mộc Trạch Tê như thể cô là một tai họa ghê gớm.
Tình huống như vậy chỉ có thể là cố ý hãm hại.
Tiếng chỉ trích của bạn học trong lớp, tiếng cười nhạo, mọi ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-tra-xanh-tro-thanh-do-choi-cua-nam-chinh/2746794/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.