Tống Phi rất biết điều, cầm lấy chén rượu tự phạt một chén: "Thì ra là người của Nghiêm thiếu, là tôi lỗ mãng. Tôi tự phạt mình một ly." Nói xong liền nâng chén rượu lên.
Nghiêm Kỷ cũng không phản bác, rầu rĩ không nói gì.
Triệu Nhạc Sinh nhìn dáng vẻ này của Nghiêm Kỷ, hay lắm, thì ra tiểu tử này vì phụ nữ mà phiền muộn đua xe.
Anh ta không ngại chuyện lớn: "Không thể tìm, vậy biết tên của người đẹp cũng được. Tên của người đẹp là gì vậy?”
Nghiêm Kỷ nghe thấy tiếng, mi tâm như nhíu ra mực, cảm thấy phiền não không giải thích được.
"Mộc Trạch Tê, trong chim khôn chọn cành mà đậu.”
Một đoạn tự giới thiệu quen thuộc với giọng nữ trong trẻo mềm mại vừa vặn truyền đến, đúng lúc tiếp lời Triệu Nhạc Sinh.
Giọng nói truyền đến từ chỗ ngồi phía sau Nghiêm Kỷ.
Cả người Nghiêm Kỷ cứng đờ, lập tức xoay người nhìn, nhất thời có chút trợn mắt.
Dưới ánh đèn hơi mờ ảo mơ hồ.
Một thân váy ngắn màu hạnh nhạt, bóng lưng quen thuộc với mái tóc xoăn gợn sóng lớn ngồi rất đoan chính, chiếc vòng tay mặt trăng đeo trên cổ tay trắng mịn đang cầm ly rượu vẫn sáng lấp lánh.
Mọi người ngồi trên ghế anh đều nhìn chằm chằm vào cô Mộc Trạch Tê, tự giới thiệu với nhau. Giống như một cuộc hẹn kết bạn.
Mộc Trạch Tê dáng vẻ đoan chính hào phóng, gật đầu mỉm cười với bọn họ.
Nghiêm Kỷ dừng một chút, tại sao Mộc Trạch Tê lại tới đây? Không phải bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-tra-xanh-tro-thanh-do-choi-cua-nam-chinh/2746756/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.