Trong văn phòng hội học sinh.
Mộc Trạch Tê ngồi trên đùi của Nghiêm Kỷ, cơ thể mềm mại dựa sát vào anh khóc thút thít. Cảm giác giống như trở thành yêu phi hoạ quốc, hằng đêm thủ thỉ bên tai đế vương.
Nhưng chỉ là lời nói không giống như trong tưởng tượng.
Nghiêm Kỷ nghe Mộc Trạch Tê ‘cáo trạng’ xong, nhướng mày nói: “Cho nên cứ đơn giản dạy cho bọn họ một bài học là được.”
“Còn khi ở trường học, anh không được có bất cứ hành động thân mật nào với em? Ở gần cũng không được?”
Mộc Trạch Tê khóc một cách kiều diễm, điên cuồng gật đầu.
Nghiêm Kỷ cười, bị uất ức biết đến tìm mình là rất tốt, không còn tự mình chịu đựng nữa.
Chỉ là không biết cô định làm gì.
Nghiêm Kỷ lau đi những giọt nước mắt thuần khiết như trân châu, ôm chặt cô: “Em chạy đến đây khóc với anh, không phải là để anh dùng quyền lực của nhà họ Nghiêm trấn áp bọn họ, sau đó diễu võ dương oai sao?”
“Có súng không dùng, tại sao phải tự đào hố chôn mình?”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Mộc Trạch Tê không dám, nếu như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-tra-xanh-tro-thanh-do-choi-cua-nam-chinh/2746733/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.