Ngữ Kỳ nhìn chằm chằm hắn hồi lâu, mặc dù cố kiềm chế nhưng khóe miệng vẫn nhếch lên. Vì sợbản thân cười ra tiếng trước mặt Đoạn Cẩn Ngôn, cô nhanh chóng ra khỏiphòng, đi xuống dưới lầu.
Sau khi căn dặn vú Trương nấu ít cháotrắng và thức ăn nhẹ, lại nói bà đưa cho cô thuốc hạ sốt, sau đó Ngữ Kỳđi vào phòng bếp rót một ly nước ấm nữa, mới bưng trở về phòng Đoạn CẩnNgôn.
BOSS phiên bản thiếu niên vẫn đang khổ sở cố gắng giả vờngủ, tay Ngữ Kỳ vòng qua sau lưng khép cửa lại, rồi nhẹ nhàng cầm cốcnước trong tay và hộp thuốc để lên đầu giường hắn. Sau đó cô xoay ngườikéo rèm cửa sổ ra một chút để ánh sáng bên ngoài chiếu vào.
Làmxong tất cả, cô tìm một cái khăn mặt sạch sẽ trong nhà vệ sinh, thấm ướt rồi đắp lên trán Đoạn Cẩn Ngôn, thuận tay nhét các góc chăn giúp hắn.
Dường như Đoạn Cẩn Ngôn còn chưa muốn tỉnh lại, Ngữ Kỳ không tiếng động cườicười, thuận tay chọn một quyển sách trên giá sách của hắn, ngồi bên cạnh xem.
Cũng may quyển sách cô tiện tay lấy không tệ, hoặc có thể nói gu đọc sách Đoạn Cẩn Ngôn không tồi.
Đó là tập văn xuôi “thiên tài Khalil Gibran trên văn đàn Li-băng”. Ngữ Kỳ thuận tay lật hai trang, thấy có một đoạn ý nói:
“Tồn tại chính là nhận thức rõ thánh nhân và tội phạm vốn là huynh đệ sinhđôi, phụ thân họ là ‘Quân vương nhân từ’ của chúng ta. Trong bọn họ cómột người ra đời sớm hơn một chút, bởi vậy chúng ta chấp nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-tot-nhat/1934477/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.