vô lãnh bước trên hành lang tầng hai,rồi từ từ mở cánh cửa phòng của cô ra.đập vào mắt anh là căn phòng đen thùi lùi từ trong ra ngoài ,và cánh cửa sổ trong phòng được mở toang ra còn cô đang ngồi bên cửa sổ đôi mắt đăm chiêu nhìn vào bức tranh đang được đặt trên chiếc giá ,bên cạnh là bộ màu cùng mấy cây cọ vẽ,lọ nước đã bị đục được mấy cây cọ vẽ cắm vào được để trên sàn.
-tiểu băng anh vào.
-...cô quay mặt lại nhìn anh ,rồi đặt chiếc cọ vẽ sang bên cạnh,bàn tay lưu loát cầm cốc nước trên bàn nhấp một ít .rồi lại từ từ dùng máy đánh chữ viết viết lên đó.
-..."sao anh vào đây"
-còn không phải vì em sao.sao vậy em thấy không thoải mái chỗ nào à.anh lại gần cô ân cần hỏi.
cô lắc đầu bàn tay nắm chặt lấy máy đánh chữ,mặt biểu hiện là không có nhưng chắc gì trong lòng đã không có."hừ hỏi xem bỗng dưng nam chính tụ họp hết ở nhà cô,là sao chứ .có nhiều chỗ như vậy cứ họp hết ở nhà mình là sao.rồi cả anh với ba nữa tại sao cứ nối giáo cho giặc thế nhỉ.bọn họ chính là đám người góp phần vào công cuộc giúp huyết gia một bước bước vào sự sụp đổ vạn kiếp bất phục đấy.bọn họ khiến cho ba mẹ anh trai cô chết rất thảm ,và không kể đến cô còn bị bọn họ xem như món trò chơi mà đối xử,đến cuối cùng không chịu được mà treo cổ đấy nhé."
cô thở hắt ra một hơi cúi gằm mặt mà nghĩ .vô lãnh đưa bàn tay sờ lên mái tóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-toi-bi-tram-cam/1146591/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.