Tử Tây Đảo, khi ánh sáng xuyên qua những tán cây màu tím, một loại sắc thái huyền bí cao quý hiện hữu trong không gian hoang giả nơi này.
Mộ Ly yên lặng tĩnh toạ dưới một cổ thụ lớn, quanh thân nàng có thể thấy rõ linh khí đang xoay tròn như một chiếc kén bảo vệ chủ nhân bên trong. Có thể thấy rõ, những thực vật xung quanh đang lay động một cách quy luật, không chỉ còn là một loại vô tri không ý thức, mà nay nó như một loại sinh mạng thể có một ý thức động lập, đang hô ứng chủ nhân bên trong chiếc kén linh khí.
Dưới con mắt nhìn của Trần Lam có thể kì quái khó hiểu hiện tượng này, nhưng đối với một Nguyên Anh tu sĩ như Diệp Vũ thì khác, Diệp lão có thể thấy rõ những sinh vật này đang phát ra một loại sinh mệnh lực dồi giàu, mà những sinh mệnh lực này đang cấp lấy cho Mộ Ly.
Phải, là cấp lấy chứ không phải đoạt lấy, điều này khiến Diệp lão vô cùng ngạc nhiên, hắn có thể cảm giác được Mộ Ly như là một phần thể của bọn chúng, và chúng đang bồi dưỡng cho Mộ Ly một cách " tình nguyện" mà không " cưỡng ép".
" Thật không ngờ nha đầu này lại tiến xa như vậy, lại có thể cùng tự nhiên câu thông, chẳng lẽ là do Pháp Môn ban phúc." Diệp lão càng nhìn Mộ Ly càng hiếu kỳ, sự hiếu kỳ càng đậm dần mà không lẫn tạp một tia đố kị.
" Diệp lão sư tôn sẽ không sao chứ." Trần Lam cố gắng thoát ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-tien-lo-tu-tu/2317418/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.