Mã Kiệt nghe Tô Phỉ Phỉ nhắc nhở, vốn không muốn xuất thủ Mã Kiệt bất đắc dĩ động thân.
Nhảy đến Tô Phỉ Phỉ bên cạnh, Mã Kiệt đánh ra một ám khí hoa mai được ngưng tụ từ linh lực, ám khí nhanh chóng xuyên qua dày đặc roi mây đang bay múa, chỉ trong chớp mắt đã đến Trần Lam bên này.
" Xuất thủ thật tinh chuẩn." Mộ Ly một bên quan sát cũng âm thầm tán thưởng một chiêu này của Mã Kiệt, không cần người quan sát có phải là cao thủ hay không, chỉ cần người bình thường cũng nhìn ra được Mã Kiệt nhắm rất tinh chuẩn, vượt qua mọi cản trở liền đến trước mặt Trần Lam.
" Cẩn thận." Mộ Ly biết Trần Lam không có nhiều kinh nghiệm, một bên âm thầm nhắc nhở.
Ám khí hoa mai đã đến, thời gian bổng chốc dừng lại trong mắt Trần Lam, khi hoa mai ám khí chỉ còn trong gan tấc, bổng trên thân ám khí bạo liệt ra kim linh lực, gai nhọn như nhím đâm ra như một quả cầu gai.
Trần Lam hai mắt co rút, bản năng lui về phía sau vài bước, cửu tiết tiên nhanh chóng thu hồi, cuộn mình thành một tấm chắn băng sương.
" Bùm."
" Răng rắc."
Một trận va đập mạnh khiến tay Trần Lam cầm cửu tiết tiên cũng muốn tê rần, tiếng vở vụng phát ra trên thân cửu tiết tiên, theo những tiếng răng rắc càng nhiều, ám khí hoa mai đã phá tan phòng ngự, vọt thẳng trước mặt Trần Lam.
" Không xong rồi." Trần Lam nhìn dày đặc gai nhọn ám khí đến trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-tien-lo-tu-tu/2317376/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.