Bên trong cấm địa hàn băng, Trần Lam chỉ mặc duy nhất một quần đùi, lưng đứng thẳng tắp kiêng nghị trước mặt Mộ Ly.
" Tiểu Lam tử, trước tiên vi sư sẽ làm tê liệt cảm giác cho ngươi, mặc dù vậy cảm giác đau đớn chỉ giảm đi một phần rất nhỏ, ngươi nên chuẩn bị tâm lí." Mộ Ly lo lắng cho an nguy của Trần Lam rất nhiều, nếu đổi lại là nàng cũng không nắm chắc có nên lựa chọn cách này.
" Sư phụ người cứ việc làm, đệ tử sẽ cố gắng vượt qua." Trần Lam hít sâu một hơi cố gắng lấy lại tinh thần, gật đầu quyết định.
" Lam nhi cẩn thận." Nguyệt Nhi một bên lo lắng không dấu đi vẻ lo âu trên khuôn mặt.
" Mẫu thân yên tâm." Trần Lam mĩm cười động viên mẫu thân mình, nhưng cũng chính là an ủi bản thân hắn.
" Ngồi xuống bắt đầu tĩnh tâm." Nhìn Trần Lam đã ổn định và quyết tâm, Mộ Ly lên tiếng nhắc nhở.
Trần Lam nghe theo chỉ lệnh của Mộ Ly, hai chân xếp bằng ngồi xuống và bắt đầu thả lỏng tinh thần.
Mộ Ly một tay lấy ra một bình màu vàng bột phấn, một bên đã dùng thần thức khống chế một thuỷ cầu lớn bằng một quả đấm.
Bình phấn bật nắp, một mùi đặc trưng xông ra khiến người hít vào có cảm giác cay nồng. Thuỷ cầu cùng tê liệt phấn được Mộ Ly khống chế rồi từ từ dung nhập lẫn nhau, tạo ra một hỗn hợp màu vàng thuỷ cầu.
Mộ Ly áp thuỷ cầu lên trên lưng Trần Lam, rất nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-tien-lo-tu-tu/2317353/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.