Trần Lam bởi vì mới đặt chân vào tu chân, lượng linh khí ít ỏi không đủ cho hắn sử dụng Phá Huyễn Chi Mâu quá lâu, nên khiến cho đầu có chút đau sót.
Hồn lực bên trong không ngừng xoa dịu đi đau đớn, Mộ Ly một bên chờ đợi hơn một chung trà Trần Lam mới từ trong điều tức tỉnh lại.
" Cảm giác thế nào." Mộ Ly hỏi.
" Cảm giác thật khác biệt, dường như nó mở ra một cách cửa lớn khiến cho tầm mắt của đệ tử mở rộng hơn, thậm chí đệ tử cảm giác được đầu óc thanh minh hơn trước rất nhiều." Trần Lam hứng phấn nói, cũng không thể trách hắn được, cái cảm giác đạt thành nguyện vọng bấy lâu này nó còn sung sướng hơn những gì bề ngoài hắn biểu hiện.
" Sự phụ, đồ đệ không biết phải làm sao để cảm tạ ơn người, xin nhận để tử một lạy." Trần Lam vừa muốn quỳ xuống dập đầu liền bị Mộ Ly lạnh lùng ngăn cản.
" Chớ có mà tiện nghi, chỉ bằng một lạy coi như sòng phẳng, ít ra phải bán mạng cho ta." Đầu mèo ngạo kiều nhìn sang nơi khác, Mộ Ly chuyển mình đi lại phía xa.
Trần Lam ngơ ngác nhìn theo, bất quá rất nhanh mĩm cười ngây ngốc. Trần Lam mặc dù mới gặp Mộ Ly, nhưng hắn cũng sơ sơ hiểu được Mộ Ly là người khẩu xà tâm phật, những gì nàng nói đều có hàm ý của nàng.
" Ngồi ngây ngốc đó làm gì, nhanh chóng đến xem nơi này." Mộ Ly giọng mang trách cứ hô gọi.
" Vâng." Trần Lam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-tien-lo-tu-tu/2317351/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.