" Lộ si." Mộ Ly ánh mắt hứng thú nhìn Tĩnh Trí hoà thượng.
Bị một nữ tử nhìn mình chăm chọc, lại bị nàng chọc ngoáy nổi khổ của mình, cho dù Tĩnh Trí tâm cảnh có trầm ổn đến đầu cũng không tránh khỏi đỏ mặt xấu hổ.
" Ta không phải lộ si." Trên mặt ửng đỏ như tiểu cô nương e thẹn, Tĩnh Trí không quên biện bạch cho bản thân mình.
" Ngươi không phải là lộ si tại sao lại có thể đi lạc đến tận đây, rõ ràng là đang biện minh, ta đây cũng là lần đầu thấy một tu sĩ lại có thể mất phương hướng trầm trọng như vậy." Nữ nhân này vốn tính cách rất giảo hoạt, dường như bản chất yêu nữ vốn dĩ đã ăn sâu trong con người nàng.
" Ta... Đây là nói rõ tiểu tăng khác biệt hơn người." Tĩnh Trí không biết phải làm sao, chỉ có thể ưỡng ngực xưng kỳ.
" Ta hiểu ta hiểu, dù sao đi nữa đại sư vẫn thiếu ta một nhân tình." Mộ Ly ánh mắt giảo hoạt đánh giá Tĩnh Trí, giờ phút này trực diện đối mặt, trước mắt Mộ Ly là một anh tuấn khuôn mặt, bất quá đừng nhìn khuôn mặt có phần thư sinh non nớt nhưng trong đôi mắt lại không thể che dấu được sự nghiêm túc trưởng thành.
" Hừ, ta biết những đạo sĩ thúi như các ngươi chắc chắn sẽ không tốt bụng gì, nói đi ngươi cần ta giúp gì, nhưng ta bảo trước, ta không làm những chuyện trái với lương tâm." Tĩnh Trí hừ lạnh, ánh mắt có chút đề phòng Mộ Ly, đừng nhìn người này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-tien-lo-tu-tu/2317304/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.