Đã qua hai ngày kể từ ngày Mộ Ly cùng Tinh Vân đấu pháp, ở một góc thanh vắng phía sau Tàng Kinh Các, hoa rơi không ngừng như mọi khi. Tại một ghế đá cách đó không xa, Mộ Ly một tay vuốt ve đen tuyền hắc miêu đang nằm thiêm thiếp trên đùi mình, hai mắt đăm chiêu đang nhìn trong tay còn lại đồ vật.
Đó là một dây chuyền tinh xảo xinh đẹp, dây chuyền tựa như bạc lại ánh lên ánh kim cao quý, nhưng những hoa tục này lại bị che lấp bởi mặt dây chuyền đá quý chính giữa. Đó là một viên hoàn mỹ xinh đẹp đá quý, bên ngoài bóng loáng không một vết tì, nhìn qua sẽ là một viên hắc thạch óng ánh bình thường, nhưng nếu nhìn vào bên trong của đá quý, một tầng tầng như mây mù trong bầu trời đêm, viên đá quý này dường như là kết tinh của một đêm tối đầy mây mù phù huyễn, huyền bí, mê người.
" Không chuẩn bị gì sao tại sao lại ngồi đây thất thần." Mục Sinh từ đằng xa nhìn đến Mộ Ly, chậm rãi đi đến ngồi xuống ghế đá bên cạnh.
" Sư tôn." Mộ Ly quay sang gật đầu, muốn đứng lên hành lễ nhưng lại bị Mục Sinh lắc đầu không cần.
Theo ánh mắt cả hai nhìn lại, tiểu hắc miêu vẫn ngáp ngủ không chịu tĩnh, Mục Sinh thân là Tuệ Nhãn Chân Nhân làm sao không nhìn ra được hắc miêu bất đồng.
" Đây là lần trước lịch lãm ngươi đạt được Cùng Kỳ hung thú sao." Mục Sinh quay sang hỏi.
" Đúng vậy." Mộ Ly mĩm cười gật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-tien-lo-tu-tu/2317293/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.