" Ngươi Phải Biết Ơn Ta."
" Mộ Ly, ngươi phải chịu trách nhiệm việc này." Huyền Tôn hung thần sát khí nhìn Mộ Ly đang ngay ngốc đứng đó, bất chợt nhận ra đối phương không hề chú ý đến lời của mình, khi nhìn kĩ lại, một hình ảnh khiến hắn muốn độn thổ không thể gặp ai.
" Ngươi ngươi..." Huyền Tôn cứng họng chỉ Mộ Ly, hai người nam nhân còn lại đồng thuận liếc nhìn kẻ đang bị xem là tội nhân thiên cổ.
" Ấy, ngươi như thế nào đã xong rồi, thế nào có sảng khoái không." Mộ Ly như kiểu lúc này mới phát hiện đối phương đang hiện diện, mắt cười chăm chọc Huyền Tôn đang đứng như chết cứng.
" Ngươi, ngươi vô sĩ." Huyền Tôn run rẩy chỉ Mộ Ly, nàng rõ ràng thấy mình nhưng vẫn như xem không thấy, lại còn bỉ ổi đến nổi trước mắt hắn dùng nhiếp ảnh thạch phát ra những hình ảnh " xuân xanh" đó.
" Thế nào lại gọi ta vô sỉ, ngược lại ngươi phải biết ơn ta, dù sao đi nữa ta cũng giúp ngươi khoái lạc lên tiên, lại giúp hai người các ngươi phá thân xử nam trong trắng bấy lâu này." Mộ Ly bộ dạng lúc này không khác gì một tên lưu manh, tay bắt thẩy lên xuống nhiếp ảnh thạch trước mặt Huyền Tôn như đang khiêu khích.
" Ta phát hiện ngươi không chỉ vô sỉ lại còn hạ lưu bỉ ổi, ngươi, ngươi còn lưu lại những hình ảnh đó, rốt cuộc ngươi có mục đích gì." Huyền Tôn cố nén sự thất thố của mình, điều chỉnh lại tinh thần nhưng trong đầu vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-tien-lo-tu-tu/2317287/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.