Chương trước
Chương sau
" Ngươi nói đi vì sao phải là ta, một mình ngươi thì tỉ lệ tiếp nhận truyền thừa sẽ cao hơn, chẳng lẽ ngươi có ý đồ gì sao." Mộ Ly có nhiều điểm nghi hoặc trong chuyện này, một người không quen không biết lại có thể chia sẽ lợi ích chung quả thật nàng không làm được, cũng không biết đối phương có ý đồ gì không hay cùng tên lúc nãy diễn một trò hề.
" Thành thật mà nói lần này hành sự chỉ có Diệp Lâm và ta, trong phần bản đồ có giảng đây là truyền thừa dành riêng cho mộc hệ tu sĩ, ngươi cũng biết mộc hệ tu sĩ lực công kích yếu kém còn công pháp của ta bởi vì còn là luyện khí kỳ nên chỉ có phụ trợ pháp thuật, cho nên mới cần người trợ giúp." Dung Hoa giải thích.
" Diệp Lâm mặc dù là mộc linh căn nhưng dù sao cũng là kiếm tu lại là Diệp gia thiếu tộc trưởng về thực lực lẫn thân phận ta đều thấy người này đáng tin nhưng thật không ngờ nhân phẩm hắn lại tệ hại như vậy." Nghĩ đến hành vi vừa rồi của hắn Dung Hoa giận đến đỏ mặt.
Mộ Ly nhân lúc nàng hoả giân công tâm bèn sử dụng âm dương song đồng, trong mắt nàng ở trên đầu Dung Hoa hình thành một màu đen luồng khói đang dần tang biến, bên trong màu đen khí lại xuất hiện màu vàng vầng sáng điều này đại biểu trong hoạ có phúc, gặp nạn nhưng sẽ có cơ duyên. Âm thầm quan sát một bên Mộ Ly quyết định thử xem một chuyến, không vào hang cợp sao bắt được cợp, đây cũng là cơ hội để nàng thử sức bản thân mình, cũng bởi vì từ lúc tu luyện tới nay nàng đều là thuận buồm xuôi gió một ít trắc trở giúp nàng trưởng thành hơn.
" Ngươi có thể đưa ta xem tấm bản đồ được không." Mộ Ly đề nghị xem bản đồ trước khi đồng hành cùng.
" Có thể" Dung Hoa đáp ứng xong sau đó lấy ra một tấm cổ xưa bản đồ, tiếp nhận tấm bản đồ này, Mộ Ly có thể cảm nhận một loại thô nháp bàn tay lại mang đến một ôn hoà hơi thở, phía sau có một ít thượng cổ văn tự, đại khái là giới thiệu về truyền thừa cũng như yêu cầu, chỉ có hai yêu cầu chính là tu sĩ phải có mộc linh căn cùng tu vi không được vượt qua trúc cơ.
" Theo như bản đồ nơi truyền thừa chính là phía đông trúc lâm, nơi đây hình thành một thiên nhiên trận pháp quỷ dị, lại kì lạ hơn chính là luyện khí tu sĩ phá giải sẽ gặp được truyền thừa, nếu tu sĩ tu vi hơn luyện khí kỳ sẽ quanh quẩn trong trúc lâm ấy. Từ xưa đến nay không ít tu sĩ đến đây tìm hiểu nhưng không người nào có thể phá giải ẩn số này cho nên được liệt vào thập đại cấm địa một trong." Mộ Ly quan sát một hồi mới biết đây là một trong thập đại cấm địa, nguyên văn Mộ Tình Tình đã từng đến đây nhưng bởi vì nàng không phải là trận pháp sư nên không thể phá giải trận pháp, muốn phá giải trận này ít nhất phải đạt cấp năm trận sư, một luyện khí kỳ không thể nào đạt được cấp năm trận sư được có thể thấy truyền thừa điện rất khắc nghiệt. Nhưng luôn luôn có một loại gọi là biến số, Mộ Ly là một trong những biến số ấy.
" Cấp năm trận sư, chỉ bằng cắp mắt của ta có thể phá giải cả cấp sáu trận pháp huống hồ là một loại khốn trận cấp năm." Mộ Ly tự đắc suy nghĩ, quả thật nàng tự tin như vậy cũng một phần vì nàng không buông tha tu luyện âm dương song đồng, một thiên cơ miêu có thành tựu trận pháp tối cao tối trọng yếu nhất chính là nhờ cặp mắt này.
" Trời cũng gần sáng, người điều tức trước sau đó lên đường." Suy nghĩ kỹ càng Mộ Ly chuẩn bị một số thứ để lên đường.
" Hảo." Dung Hoa thấy nàng đáp ứng liền nhẹ nhõm đứng lên, nàng sợ đối phương sau khi nhận được bản đồ sẽ giết người diệt khẩu.
.............................................................................
Phía đông đà la sơn mạch là một mảnh rộng trúc lâm, trúc lâm xanh miếc thẳng tấp tạo thành một biển trúc lâm nhìn như kéo dài vô tận.
" Phía trước chính là trúc lâm." Đến đây đã là trời sáng, Mộ Ly cùng Dung Hoa sau một đêm điều tức liền xuất phát đến nơi.
" Chúng ta vào thôi" Dung Hoa thấy trước mắt là đã đến nơi liền hưng phấn muốn xông vào, nhưng vừa tiến tới thì đã bị Mộ Ly ngăn cản.
" Đợi đã, ngươi không xem qua bản đồ, cái môn trận pháp này được chia làm tám mươi mốt môn lộ trong đó có sáu sinh môn cùng bảy mươi lăm tử môn, nếu lần đầu vào sai sẽ không thể nào thoát khỏi trận pháp." Mộ Ly lên tiếng cảnh báo.
" Hô, quả thật là sơ xót, di ngươi hiểu thượng cổ văn tự." Dung Hoa âm thầm may mắn, lại phát hiện đối phương có thể hiểu rõ chử viết trên bản đồ quả thật lần này gặp được quý nhân.
" Biết sơ sơ." Không quan tâm đến nàng Mộ Ly bắt đầu dựa theo bản đồ đánh dấu.
" Hướng bảy giờ có một sinh môn, đi thôi." Mộ Ly thúc dục.
Đến nơi sinh môn, mặc dù là một trận pháp sư cấp bốn nhưng không nhờ bản đồ Mộ Ly cũng không thấy khác biệt với những nơi khác.
" Sau khi tiến vào nhờ đi theo bước chân ta, sai một bước sẽ rơi vào ảo trận." Mộ Ly nhắc nhở Dung Hoa.
" Ta biết." Dung Hoa nghiêm túc đáp ứng.
" Vào thôi"
.............................................................................
Mộ gia.
" Ầm" Mộ Phong tức giận nhìn phía trước đệ tử.
" Ngươi nói sao Mộ Bạch mệnh bài vỡ nát." Mộ Phong trừng mắt.
" Hồi tộc trưởng qua thật là vậy." Tên đệ tử báo cáo run rẩy quỳ xuống, hắn không hiểu tại sao tộc trưởng lại nóng giận vậy dù sao cũng chỉ là một tên đệ tự không chút danh tiếng.
" Hảo ngươi lui ra đi." Mộ Phong phất tay bảo hắn lui sau đó lại sai sử " Tập hợp chư vị trưởng lão đến nghị sự điện."
" Vâng tộc trưởng, đệ tử xin phép cao lui."
Chỉ còn một mình Mộ Phong lúc này sắc mặt âm trầm, nhưng thật ra hắn lại đang lo lắng, Mộ Bạch là kẻ giám sát Mộ Ly nếu quả thật hắn chết đồng nghĩa với việc nàng trưởng thành quá nhanh, về sau sẽ bất lợi cho hắn nếu như nàng biết một số chuyện lúc trước.
" Hảo một tiểu nha đầu, không giết được ngươi thì ta sẽ có cách khác."
P/s: vừa mới khỏi bệnh nên viết được một ít, xin lỗi mn nhiều, chương sau sẽ cố viết dài hơn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.