Edit+ beta: Linhlady
Đợi đến Tô Mộc thu thập sơn động xong, liền đem nữ chủ lại cái giường xếp bằng lá cây khá mềm mại mà cô mới làm xong, mà nam chủ, Tô Mộc thoáng nhìn, như vậy thú thân sẽ không có chuyện gì đi, trừ bị thương nghiêm trọng một chút, huống chi năng lực tự khép lại vết thương của thú nhân rất nhanh.
Nghĩ đến đây, Tô Mộc quyết định mặc kệ nam chủ, đem hắn nằm trên mặt đất đi.
Xử lý tốt hai người, sau đó Tô Mộc lúc này mới ý thức được đã là buổi trưa, vô ý thức liếm liếm môi khô khốc, khẽ mở môi nói: "Duy Trạch, chúng ta trở về."
Nghĩ đến bây giờ đã là buổi trưa, bụng cũng có chút đói. Tô Mộc không tự chủ sờ sờ bụng mình, sau đó trông thấy Duy Trạch chạy lại đây, cô vô ý thức chuẩn bị đi ôm. Nhưng khi cô thoáng nhìn Duy Trạch mũm mĩm kia, Tô Mộc lui về sau một bước, bỏ tay xuống, nhìn Duy Trạch còn đang không rõ chuyện gì nói ra: "Chính mình tự đi."
Nói xong, đầu cũng không quay lại rời khỏi chỗ đó, không có xem nét mặt Duy Trạch bây giờ là dạng gì. Đối với Tô Mộc mà nói Duy Trạch xem như thành tinh, tâm tình đều hắn luôn điều tiết thập phần hoàn mỹ.
Tô Mộc: Bí ẩn, đều là bí ẩn!
Trở lại chỗ nghỉ ngơi, sau đó không ngoài dự đoán, các thú nhân mang đến thức ăn cho mình, Tô Mộc tiến lên giống như bình thường cầm vào trong phòng, bởi vì bây giờ Duy Trạch cũng ăn cơm lang, cho nên trong tộc cấp Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-thinh-cau-dung-nga/562834/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.