Edit+ beta: Linlady
Tô Mộc mặt mũi tràn đầy nghi hoặc, tại sao hắn lại ở đây?
Còn Hứa Ngọc đang đỡ Tô Mộc cũng kích động nói không ra lời.
"Tống, Tống, học, học trưởng xin chào." Hứa Ngọc kích động buông tay đỡ Tô Mộc ra, hiển nhiên vô cùng kích động ngay cả nói chuyện cũng bắt đầu nói lắp, tay chân luống cuống bộ dáng này khiến Tô Mộc buồn cười.
Tống Tử Diễn nhìn về phía các cô, khẽ gật đầu một cái, biên độ nhỏ đến mức nếu không chú ý, căn bản là không nhìn thấy.
May, Hứa Ngọc là một cô gái mắt tinh háo sắc, vừa thấy động tác của Tống Tử Diễn, lại thêm một trận kích động, nên biết bình thường Tống Tử Diễn trừ bạn cùng phòng của hắn ra chưa từng kết giao với người ngoài.
Thiếu Hứa Ngọc nâng đỡ Tô Mộc giống như lung lay sắp đổ, nhưng miễn cưỡng vẫn là có thể dừng bước, ổn định thân thể.
Tô Mộc dùng âm thanh mà mọi người không nghe được, nhẹ giọng nói "Ngốc tử."
Giọng nói tràn đầy sủng ái.
Tiếp theo, lúc ngẩng đầu nhìn về phía Tống Tử Diễn, phát hiện Tống Tử Diễn đang dùng ánh mắt đen láy mà thâm thúy nhìn mình, không chờ Tô Mộc mở miệng đã cảm thấy trời đất quay cuồng, chìm vào bóng tối, tiếp theo ánh mắt có chút mơ hồ.
Tống Tử Diễn thu hồi nhãn thần, không nhìn tới hai người Tô Mộc, tựa hồ không muốn đếm xỉa hai người Tô Mộc.
"Ngọc Ngọc, Ngọc Ngọc." Bởi vì Tô Mộc suy yếu, tỏ ra uể oải, giọng nói cũng mỏng manh hơn, chẳng trách Hứa Ngọc không nghe được,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-thinh-cau-dung-nga/562801/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.