Edit: Linhlady
Bệnh tới ngày thứ hai Tô Mộc mới thấy đỡ mệt mỏi hơn, nàng ngồi dậy dựa người vào giường, tay xoa xoa huyệt thái dương, hi vọng việc này giúp nàng tỉnh táo hơn một chút.
Nhưng so với cảm giác khó chịu ngày hôm qua hiện tại đã tốt lên rất nhiều.
Một lát sau, Tô Mộc cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, môi cũng bị khô hơi nứt nẻ. Tô Mộc gọi Thược Dược vài tiếng nhưng không thấy ai trả lời.
Không còn cách nào khác Tô Mộc đành phải tự mình xuống giường rót nước.
Bàn chân vừa chạm xuống sàn liền bị nhiệt độ lạnh như băng của sàn gỗ làm giật mình, chân vô ý thức rụt lại, bên trong gian phòng này không giống vương phủ xa hoa, cho nên sẽ không cos thảm lông lót bên dưới, nhưng mọi thứ ớt đây lại rất hợp ý nàng đơn giản lại thoải mái.
Tô Mộc cuối xuống mang giày thêu vào, lúc này mới cảm nhận được một chút ấm áp.
Thân thể nâm lâu ngồi dậy có chút choáng váng. Tô Mộc phải ngồi lại giường một tay chống bên mép giường.
Một lát sau, Tô Mộc cảm thấy choáng váng qua đi, thân thể cũng thích ứng được mới chạm rãi đứng dậy, vừa rồi là nàng đứng dậy quá nhanh, thân thể lâu chưa vận động phản ứng không kịp cho nên mới bị như vậy.
Tô Mộc đi lại kệ để y phục, tùy tiện cầm một bộ khoác lên, sau đó lại đi rót nước.
Tô Mộc đổ hết nước trong ấm trà, môi vừa nhấp một chút mới biết ấm trà đã nguội từ lúc nào, nhưng hiện tại trong miệng Tô Mộc cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-thinh-cau-dung-nga/562794/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.