Edit+beta: Linhlady
Trong hơn mười ngày, Tô Mộc cảm giác mình đã xoát độ hảo cảm của Tô Cảnh Niên với tốc độ không tưởng, nhưng vì sao mỗi lần chạm đến đến ánh mắt ôn nhu của Tô Cảnh Niên, luôn sẽ có một loại cảm giác rõ ràng mình đang chiếm đóng hắn, tại sao lại giống như là hắn tiến công chiếm đóng chính mình, cảm giác này khiến Tô Mộc buồn bực rất lâu.
Tô Mộc cảm thấy chuyện sau tiến công chiếm đóng lại phức tạp hơn. Nhưng nghe ệ thống nói, khi rời khỏi thế giới, hệ thống sẽ an bài cho cô cơ hội chết đi.
Lúc này Tô Mộc thở phào nhẹ nhõm, nhưng lại cảm thấy một tia không đành lòng. Dù sao con người cũng có tình cảm, chung đụng lâu, khó tránh khỏi sinh ra một chút tình cảm, chỉ sợ đến thời điểm rời đi không cam lòng a.
_____đây là đường ranh giới Tô Mộc khó chịu______
Tô Mộc phát hiện đa số quần áo đều để lại nước ngoài, mang về nước không đủ dùng, lại không quen thuộc nơi này. Cho nên cô dự định nhờ Tô Cảnh Niên mang mình mua quần áo. Tô Mộc đột nhiên cảm thấy kỳ thật có một người anh trai cũng rất thích, được hắn cưng chìu, nhường cho ngươi, giúp đỡ ngươi. Giúp ngươi làm chuyện ngươi không muốn làm. Tô Mộc cảm thấy tất cả đều rất tuyệt, nhưng lại không biết rõ là lạ ở chỗ nào, nhiệm vụ vẫn như cũ không có tiến triển.
Tô Mộc nghĩ rất lâu, cũng nghĩ không ra nguyên nhân gì, cũng chỉ phải tạm thời buông tha cho ý nghĩ này.
"Anh Cảnh Niên, em muốn đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-thinh-cau-dung-nga/562751/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.