Tiết Ân Tô sau một đêm đi chơi xả láng với anh trai và người bạn ngoại quốc của anh liền chui vào chăn ngủ một giấc, cảm giác lâu rồi không chơi bời này thật thích nhưng cũng thật mệt, trong nhà không ai nói tới chuyện cô lêu lỏng cũng là một cái hay ho hiếm có. Gia đình hào môn mà, con cái vẫn nên có hình tượng tốt đẹp thì mới có thể làm danh tiếng gia tộc đi lên, công việc cũng sẽ có chỗ tốt. 
Dù vậy, Ân Tô lúc này say giấc vẫn không có để ý quá tới vấn đề đó, cứ thoải mái một chút vẫn tốt hơn là luôn ràng buộc, cô cứ từ từ. 
Lúc này dưới nhà, cha Tiết mẹ Tiết vẫn còn ngồi nói chuyện với một người đàn ông trung niên khá xa lạ, tóc và râu đều trắng bạc nhưng dường như không phải do tuổi tác mà vốn là màu tự nhiên. Dáng vẻ của người đó cũng mang phong thái áp đảo nhất định, rất có khí thế lãnh đạo. 
"Vậy em ấy có nói gì không?" Người đàn ông kia hỏi, nghe giọng dường như cũng là người ngoại quốc. 
Hoa Thanh ngồi bên cạnh cha mẹ mình trả lời: "Em ấy bảo sẽ xem sao." 
"Vậy thì chúng ta phải chờ thôi nhỉ?" Người kia cười có chút hài lòng. 
Cha Tiết không quá bất ngờ, bản thân cũng rất ủng hộ chuyện này mà lên tiếng: "Dù gì con gái chúng tôi cũng có tư chất tốt, hy vọng là ngài hiệu trưởng sẽ chiếu cố con bé một chút." 
"Tôi biết, tiểu thư Tiết Ân Tô là một thiên tài nhỏ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-thien-tai-hao-quang/2445644/chuong-3.html