- Dạ Diễm, tôi có thể tắm không?
Sau khi được Dạ Diễm đút cháo cho ăn, Lục Hy Tuyết buồn bực khó chịu, cô giật tay áo hắn ngước mắt nhìn. Dạ Diễm cười nhạt
- Kêu Diễm
- Không
- Diễm
- Không
- Em dám chống đối tôi?
Dạ Diễm nhướn mày nhìn cô, àn khí từ hắn chèn ép Lục Hy Tuyết, cô bĩu môi không cam lòng mấp máy môi
- Diễm
Lục Hy Tuyết đỏ mặt quay đi, cái tên chết tiệt này, hắn ỷ mình mạnh hơn côsao? Hừ. Dạ Diễm nhìn Lục Hy Tuyết ngại ngùng thì xoa đầu cô. Mặt Lục Hy Tuyết chảy dài 3 vạch hắc tuyến, tên này coi cô là ai vậy
- Này...
- Em tên gì?
-...
Hiện giờ mặt Lục Hy Tuyết đen như đít nồi, hắn ăn đậu hủ cô nhiều như vậy,mang cô về nhà như thế bây giờ mới hỏi tên? Lục Hy Tuyết hừ lạnh cô nhìn hắn đầy khinh thường
- Lục Hy Tuyết
Dạ Diễm gật đầu, hắnlơ đi ánh mắt Lục Hy Tuyết dành cho mình, người Lục gia sao? khóe môihắn nhẹ nhàng tạo thành một nụ cười nham hiểm, Lục Hy Tuyết rùng mình,dù hắn không có ác ý gì với cô nhưng nụ cười này của hắn làm cô bất an a
- Em có thể tắm
Nụ cười càng tăng thêm sự nguy hiểm càngtăng thêm nét đẹp tà mị như ma quỷ hơn, Lục Hy Tuyết ngơ ngác nhìn hắn.Dạ Diễm thấy được cô đang nhìn mình ngẩn người liền hài lòng, hắn biếthắn đẹp mà (-_-). Lục Hy Tuyết vui mừng, cô giựt phắt dây truyền nướcbiển, Dạ Diễm đen mặt cốc lên đầu cô
- Đau
- Em cũng biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-thay-doi/82701/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.