- Nhanh, đỡ chú ấy vào bệnh viện
Lục Hy Tuyết vội vàng dắt tay cậu bé cùng vệ sĩ đỡ người cha vào. Cả 4 đều ngoài phòng cấp cứu
- Chị thiên sứ, cha em có sao không? Nhưng... nhưng... nhưng.... tiền thì em không có
Lục Hy Tuyết cười dịu dàng, xoa đầu đứa bé
- Không sao, cứ để chị lo, yên tâm đi. Cha em sẽ không sao mà, chú ấy rất yêu thương em nên sẽ khỏe lại thôi
- Thật sao?
- Ừ mà em đừng gọi chị là thiên sứ, chị tên Lục Hy Tuyết, em cứ gọi chị là chị Hy Tuyết cũng được
- Vâng
Một nữ y tá từ phòng cấp cứu ra, nữ y tá nhìn xung quanh, hâm mộ nhìn Lục Hy Tuyết nhỏ nhẹ lên tiếng
- Ai là người nhà của bệnh nhân Lâm Vệ?
- Dạ là em, em là Lâm Gia Nam ạ
- Em còn quá nhỏ...
- Nhà em không còn ai cả...
Lâm Gia Nam cúi đầu, đáng thương nói, Lục Hy Tuyết vỗ vai cậu bé
- Tôi là người nhà chú ấy
- A, được, tình trạng của chú ấy đang bị mắc bệnh viêm phổi, cần theo dõi và phải nằm viện một thời gian để điều trị, cũng may là chú ấy mới hơn40 và được phát hiện kịp thời nên có thể chữa được trong một thời gian
- Vậy sao? Chú ấy sẽ nằm viện điều trị
Lục Hy Tuyết gật đầu, Lâm Gia Nam an tâm hơn đôi chút nhưng tiền viện phí thì sao. Cậu bé xụ mặt xuống
- Không sao, chị nói chị sẽ lo tiền viện phí mà
Lục Hy Tuyết xoa đầu cậu, một người đàn ông khoác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-thay-doi/82698/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.