Sau một đêm điên cuồng, Lục Hy Tuyết nằm trong lòng Bạch Hàn Dương khẽ cử động. Huyết mâu dần hé lộ, cô cau mày hừ lạnh. Hạ thân đau nhức không chịu nổi, eo như bị nghiền nát, cả người nổi bật vết xanh tím trên làn da trắng sứ. Trước mắt cô là khuôn mặt tuấn lãnh ôn hòa khiến bao người mê mệt. Lục Hy Tuyết chợt nhớ đến ngày hôm qua, hắn bị trúng độc mà cô lại là người giải độc, hắn quả thật rất trâu bò, không biết lúc cô ngất đi hắn đã làm đến mấy lần. Cô đánh mạnh vào ngực hắn thầm quát
- Cái tên cầm thú này, anh là thú nhưng tôi là người đấy
Lục Hy Tuyết trừng mắt, Bạch Hàn Dương tuy vẫn nhắm mắt ngủ nhưng tay hắn lại bắt được tay cô đang đánh bốp vào người hắn. Giọng nói trầm khàn quyến rũ vào buổi sáng, Lục Hy Tuyết ngẩn người
- Yên nào
Lục Hy Tuyết ngẩn người, hắn mở mắt tỉnh dậy bật cười
- Em không nên nhìn anh như thế. Nếu không anh sẽ không chắc đueọc việc mình sẽ làm đâu
Lục Hy Tuyết giật mình, trừng mắt nhìn hắn
- Cầm thú
Bạch Hàn Dương bật cười, bàn tay to thon dài dịu dàng vuốt ve mặt cô, ánh mắt ôn nhu như nước chỉ có duy nhất hình bóng Lục Hy Tuyết. Cô tức giận cắn tay hắn, trừng đôi mắt đỏ rực. Bạch Hàn Dương mặt đen lại, thầm nuốt khan. Hắn xoay người đặt cô dưới thân, Lục Hy Tuyết bị bất ngờ, trợn mắt quát lớn
- Bạch Hàn Dương, tên cầm thú này, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-thay-doi/2935429/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.