Hạ Thanh run rẩy ôm chặt lấy Long Ngạo Vũ, khóc đến thảm thương
- Vũ, cuối cùng anh cũng gặp em, Vũ, Ngạo Thiên hình như bị làm sao đó...
- Buông tay
Long Ngạo Vũ lạnh lẽo nói, trong lòng hắn thật muốn buồn nôn, Hạ Thanh kinh ngạc
- Anh... anh nói gì?
Cô ta không tin, tưởng mình nghe lầm mà gượng nói. Long Ngạo Vũ vô tâm hất tay Hạ Thanh làm cô ta ngã nhào ra đất. Long Ngạo Thiên khóe môi càng hiện rõ nụ cười như ác ma
- Đừng làm tôi buồn nôn... Bàn tay dơ bẩn đó của cô đừng chạm vào tôi
Từ bụng trào lên cổ họng khiến hắn cau mày. Long Ngạo Thiên nhẹ nhàng lướt qua Hạ Thanh đến bên Long Ngạo Vũ
- Xem ra anh trai đã tỉnh ngộ rồi?
Giọng nói kiềm không được sự châm chọc. Long Ngạo Vũ không hề tức giận, hắn lạnh lùng từ trên cao nhìn xuống Hạ Thanh như đế vương đang đưa ra phán quyết cuối cùng giải quyết tiện nhân. Hạ Thanh cảm thấy kì lạ, cô ta cắn môi thầm nói không xong rồi
- Hạ Thanh, cô dám gạt tôi quả là gan to bằng trời. Cô nên biết tôi có nguyên tắc cho riêng mình, có điều tối kỵ nhất mà cô lại phạm vào điều tôi ghét nhất, cô cứ từ từ hưởng thụ hình phạt đi nhé nhưng... trước đó em trai tôi sẽ hảo hảo tiếp đón cô còn quyết định cuối cùng sẽ là do tôi
Long Ngạo Vũ cười lạnh, thật đáng tiếc làm sao, hắn từng yêu nữ nhân này nhưng từ khi biết được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-thay-doi/2935388/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.